Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 71: Không gian nhiệm vụ (1)

“Cũng không biết vì sao mà không gian nhiệm vụ trì hoãn đến bây giờ mới mở ra.”

Lê Miểu Miểu nói: “Cảnh Minh, anh nói xem, trong không gian nhiệm vụ sẽ có cái gì?”

“Theo như tên thì chắc là sẽ có nhiệm vụ cho chúng ta?”

Hứa Cảnh Minh nói.

“Chắc không đơn giản như vậy đâu.”

Lê Miểu Miểu suy tư, cô liếc mắt nhìn thời gian rồi lập tức đứng dậy đi về phía phòng ngủ: “Đi đi đi, chúng ta đừng đứng ở chỗ này nói chuyện nữa, nhanh chóng login (đăng nhập) thôi.”

Hứa Cảnh Minh cũng đứng dậy theo, hai người tiến vào phòng ngủ, nằm trên giường và đội mũ trò chơi ảo lên.

“Em có linh cảm, sẽ có bất ngờ lớn trong không gian nhiệm vụ lần này.”

Lê Miểu Miểu quay đầu nhìn về phía Hứa Cảnh Minh nằm bên cạnh.

“Đợi lát nữa rồi sẽ biết.”

Hứa Cảnh Minh cười, hắn nhẹ nhàng chạm vào bộ phận khởi động của mũ trò chơi ảo, lớp kim loại bên trong chiếc mũ trò chơi dính sát vào da đầu, tạo nên cảm giác tê rần, ý thức của Hứa Cảnh Minh nhanh chóng chìm xuống.

Không gian cá nhân ở thế giới ảo, đỉnh Tuyết Sơn.

Hứa Cảnh Minh thong dong ngồi trong phòng khách, nhấn mở bảng điều khiển cá nhân, phần tùy chọn không gian nhiệm vụ vẫn có màu xám như lúc trước, có nghĩa không thể nhấp vào, nhưng bên trên lại xuất hiện một đồng hồ đếm ngược.

“10, 9, 8, 7, 6, 5, 4, 3,... 2… 1!”

Hứa Cảnh Minh nhìn vào thời gian đếm ngược, đến khi đồng hồ đếm ngược dừng lại, thì không gian nhiệm vụ đã có thể mở ra như không gian chiến đấu.

“Vào thôi.”

Hứa Cảnh Minh nhẹ nhàng nhấn một cái, trực tiếp đi đến không gian nhiệm vụ.

Giờ phút này, có vô số người trên khắp thế giới đang ở trong thế giới ảo cũng tiến vào không gian nhiệm vụ.

Vụt!

Hứa Cảnh Minh xuất hiện ở giữa không trung của một thế giới, hắn cúi đầu nhìn xuống mặt đất.

“Đây là không gian nhiệm vụ ư?”

Hứa Cảnh Minh quan sát khắp nơi, mặt đất mênh mông, hơn 99% diện tích nơi đây bị một lớp sương mù màu đen bao phủ, hắn chỉ có thể nhìn thấy rõ khu vực trung tâm, nơi đó có một tòa tháp cao ngất.

Hứa Cảnh Minh rơi xuống như sao băng, đáp xuống trước tháp cao.

“Tòa tháp này chắc cũng cao đến mấy ngàn mét. Tòa cao ốc cao nhất trong hiện thực cũng không khoa trương đến như vậy.”

Hứa Cảnh Minh ngẩng đầu nhìn lên ở trước tháp cao, trong lòng cực kỳ sửng sốt. Hắn cảm giác, nơi đây còn nguy nga hơn bất kỳ ngọn núi nào trong hiện thực.

Hứa Cảnh Minh một mình đi đến cổng chính của tòa tháp cao này, trên vách đá ở cửa chính của tháp bắt đầu hiện lên từng dòng chữ.

“Nhiệm vụ cá nhân thứ nhất: xông vào Tháp Tinh Không.”

“Tháp Tinh Không có bảy tầng.”

“Một trăm người đầu tiên trên thế giới vượt qua tầng thứ ba sẽ có tên trong danh sách Tinh Không, tên và quốc tịch sẽ được hiển thị trên danh sách. Người xếp hạng nhất sẽ nhận được 50 ngàn vạn tiền thưởng, từ người hạng hai đến hạng thứ mười sẽ nhận được số tiền thưởng là 10 ngàn vạn. Từ hạng thứ mười một đến một trăm sẽ nhận được tiền thưởng là một ngàn vạn.”

“Phần thưởng của tầng thứ tư và thứ năm tương đương với tầng thứ ba.”

“Tầng thứ sáu và bảy, phần thưởng chưa xác định (không công khai).”

“Mọi người có thể thử thách bản thân, vượt qua Tháp Tinh Không bao nhiêu lần tùy thích.”

Hứa Cảnh Minh nhìn thấy những dòng chữ này thì thầm nghĩ: “Tháp Tinh Không là nhiệm vụ cá nhân thứ nhất, có nghĩa là sau này cũng sẽ có nhiệm vụ cá nhân thứ hai thứ ba, thậm chí có thể có nhiệm vụ nhóm.”

“Nhưng mà tiền thưởng thì đúng là nhiều thật, còn nhiều hơn cả tiền thưởng của cuộc thi Võ thuật thế giới nữa.”

Trong lòng Hứa Cảnh Minh cũng hơi rung động.

Quán quân của cuộc thi Võ thuật thế giới sẽ giành được 50 ngàn vạn tiền mặt. Nhưng á quân thì chỉ có 10 ngàn vạn, từ hạng ba trở đi thì liên tục giảm xuống, còn nếu lọt vào vòng loại chỉ có phần thưởng an ủi. Mà tiền thưởng nhiệm vụ Tháp Tinh Không cho hạng hai đến hạng mười trong tầng thứ ba đều là 10 ngàn vạn, thậm chí đến hạng một trăm cũng có 1 ngàn vạn tiền thưởng.





“Công khai xếp hạng toàn cầu? Ai là quán quân thế giới, ai là á quân thế giới, không phải đã rõ rồi sao?”

Tại nước Nhật, có một người đàn ông tóc dài, mặc bộ đồ màu đỏ sậm, hắn nhìn thấy dòng chữ tiếng Nhật trên vách đá của tháp Tinh Không, ánh mắt đột nhiên lóe ra ánh sáng.

...,.

….

“Ở những thời điểm khác nhau trên thế giới, những cao thủ của các loại hình chiến đấu khác nhau đều tụ họp lại, từ hạng một đến hạng một trăm thế giới, tất cả đều được liệt kê đầy đủ, không cần phải nói ra.”

Một người đàn ông đầu trọc nhìn dòng chữ La Sát trên tường tháp: “Tôi cũng có thể chứng minh với tất cả mọi người, tôi mới là người mạnh nhất thế giới này.”

….

…..

“Ngay cả quốc tịch cũng được hiển thị, vậy các cao thủ từ khắp nơi trên thế giới đều sẽ cạnh tranh với nhau điên cuồng. Hơn nữa còn có nhiều tiền thưởng như vậy.”

“50 ngàn vạn, 10 ngàn vạn? Ít nhất thì cũng là 1 ngàn vạn, nhiêu đó cũng đủ để tôi có số vốn làm ăn phát đạt. Nếu như gửi trong ngân hàng thì mỗi năm vẫn có mấy chục vạn tiền lãi.”

“Nếu tôi lấy được nhiều tiền như thế, tôi có thể trả nợ rồi!”

“Mau vào thử xem, biết đâu sẽ có kỳ tích xảy ra?”

“Liên minh Trái Đất trâu bò thật, phát nhiều tiền thưởng như vậy.”

“Mau nhanh tay, chậm tay là không có gì đấy!”

“Trước tiên cứ chạy đi đã.”

Vô số người trên toàn cầu nhìn thấy dòng chữ trên vách đá của Tháp Tinh Không đều trở nên kích động, ai cũng chen chúc nhau vọt vào Tháp Tinh Không. Hứa Cảnh Minh, Liễu Hải, Lôi Vân Phóng, Cao Sùng, Dương Thanh Thước cũng lần lượt đi vào bên trong.

P.s: cầu KP~