Khi Cao Sùng tan biến trong hư không, cơn mưa phùn ở thị trấn cũng dần tạnh. Mặt trời bắt đầu ló dạng, ánh sáng chiếu rọi khiến cho thị trấn trở nên lộng lẫy sau cơn mưa.
Dưới ánh sáng mặt trời chói chang, chỉ có một mình Hứa Cảnh Minh đứng ở đó.
“Thắng rồi.”
Hứa Cảnh Minh vui mừng từ tận đáy lòng. Sau ba năm giải nghệ, nhờ có thế giới ảo mà hắn mới có thể chiến đấu một trận sảng khoái như vậy. Hắn đánh bại người từng giành đoạt giải á quân thế giới là Vương Tiếu, và quán quân thế giới là Cao Sùng, tuy là có chút gian nan mới tìm thấy cơ hội hạ gục Cao Sùng.
Lúc này, thị trấn trước mặt sụp đổ, cơ thể Hứa Cảnh Minh cũng thành hư ảo, trở về không gian chiến đấu.
Trận đối kháng cấp Thần đầu tiên ở Trung Quốc kết thúc!
Đội của Hứa Cảnh Minh, Vương Di, Trương Khiêm, Đổng Húc và Ngô Trại cuối cùng đã giành chiến thắng.
….
…
Trong phòng phát sóng trực tiếp của nước Hạ, vào lúc Hứa Cảnh Minh và Cao Sùng chiến đấu kịch liệt nhất, số người xem đã vượt qua con số 80 ngàn vạn!
Thế giới ảo đã được mở ra hơn chín giờ, tất cả mọi người đều đang cảm thấy mệt mỏi với phương pháp tiến hóa và luyện tập đối kháng, bọn họ muốn xem phát sóng trực tiếp hơn. Nhờ một truyền mười, mười truyền trăm, mà đây còn là phòng phát sóng trực tiếp duy nhất được ghim trên lên đầu, cho nên mới có thể thu hút lượng người xem kinh khủng đến vậy.
Trong lúc Hứa Cảnh Minh và Cao Sùng đánh nhau.
Hoàng Vĩnh vẫn tiếp tục nói: “Có hơi bế tắc nhỉ. Đại thương Băng Phách của Cao Sùng cũng không làm gì được Hứa Cảnh Minh. Ngược lại, Hứa Cảnh Minh cũng gặp nhiều trở ngại, trước mặt hắn là bộ giáp cứng như mai rùa đen, hắn nhất định phải tấn công vào đầu thì mới có thể gϊếŧ chết Cao Sùng.”
“Chỉ có thể chờ, đến lúc thể lực của bọn họ cạn kiệt thì sẽ lộ ra sơ hở thôi.”
Tần Nhất Văn cũng nói.
“Đây chính là cách chiến đấu của cao thủ. Tôi không cho anh cơ hội, anh cũng không cho tôi cơ hội. Chỉ có thể đợi đến khi thể lực và phong độ suy giảm thì mới có thể dễ dàng nhất kích tất sát(*).”
(*) Nhất kích tất sát: một kích gϊếŧ chết.
Hoàng Vĩnh nói: “Mọi người cứ từ từ thưởng thức, đây là cảnh tượng chiến đấu vô cùng đặc sắc của cao thủ. Bọn họ – cái gì? Xảy ra chuyện gì rồi?”
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Tần Nhất Văn kinh ngạc thốt lên.
“Làm sao mà Hứa Cảnh Minh có thể dùng một nhát thương đâm xuyên qua áo giáp hạng nặng của Cao Sùng?”
Người dẫn chương trình Lưu Hâm cũng khó mà tin được: “Không phải áo giáp hạng nặng không thể bị ngân thương đâm xuyên qua sao?”
“Oa.”
“Hứa Cảnh Minh trâu bò thật!”
“Sao vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Không thấy rõ lắm, tại sao lại một nhát thương đâm xuyên qua được?”
“Không phải trước đó chỉ miễn cưỡng tạo ra một lỗ nhỏ trên áo giáp sao? Sao bây giờ lại có thể đâm xuyên qua?”
“Hứa Cảnh Minh làm thế nào vậy?”
Vô số khán giả đều đã chuẩn bị tinh thần, tập trung thưởng thức trận đấu đỉnh cao, nào ngờ Cao Sùng lại đột nhiên bị một thương đâm xuyên qua áo giáp, trúng ngực và chết tại chỗ.
Không một ai nghĩ tới kết quả này. Vô số khán giả chỉ cảm thấy tim mình đập rất nhanh, da đầu trở nên tê tái.
“Quá đẹp!”
Trên khán đài, vợ chồng Hứa Hồng vô cùng kích động.
“Cảnh Minh!”
Lê Miểu Miểu nhìn Hứa Cảnh Minh dưới ánh sáng mặt trời, đôi mắt cô không khỏi ươn ướt. Cô đã tận mắt thấy Hứa Cảnh Minh mỗi ngày đều tập luyện không ngơi nghỉ, thậm chí đã làm mục nát không biết bao nhiêu bao cát.
“Rốt cuộc anh cũng đã thể hiện được thực lực của mình, đây mới là thực lực thật sự của anh…”
…Thực lực của một Hứa Cảnh Minh khi không bị chấn thương.
Liễu Hải trên khán đài cũng nở nụ cười: “Không tồi, dưới chân mọc rễ, giá đỡ(*) đủ ổn.”
Liễu Hải đứng dậy, biến mất trên phòng phát sóng trực tiếp, thứ ông muốn thấy đều đã thấy được.
(*)Giá đỡ: là giàn làm giá đỡ cho dây leo hoặc các loại cây khác. Người mới bắt đầu học Thái Cực Quyền chỉ như một cái cây non, chỉ khi rễ ăn sâu mới mọc được lá, cây to mất rễ thì chết. Ở đây mang ý nghĩa hai chân của Hứa Cảnh Minh vững chắc, tư thế ổn định.
Vào lúc Hứa Cảnh Minh trong nháy mắt đã đâm vào ngực Cao Sùng, Liễu Hải đã nhìn thấu sự việc.
….
….
“Chúng ta hãy cùng xem vừa rồi đã có chuyện gì xảy ra, làm sao mà Hứa Cảnh Minh có thể đâm xuyên qua áo giáp, gϊếŧ được Cao Sùng?”
Người dẫn chương trình Lưu Hâm phất tay, khung cảnh chiến đấu trước đó hiện ra với tốc độ siêu chậm.
Cao Sùng vô cùng cuồng bạo, xông đến cực kỳ hung mãnh, cầm thương bổ về phía Hứa Cảnh Minh.
Nhát đâm của Hứa Cảnh Minh có vẻ chỉ có uy lực bình thường, cho nên Cao Sùng cũng không coi ra gì, chỉ cần không đe dọa đến đầu, hắn sẽ không để ý, hắn chỉ cần lấy cứng đối cứng!
“Nhìn kìa!”
Mắt Hoàng Vĩnh sáng rực lên: “Một nhát này của Hứa Cảnh Minh khác so với những nhát đâm bình thường trước đó.”
80 ngàn vạn khán giả xem phát sóng trực tiếp đều đang nghe, hơn 99% trong số họ đều không hiểu , có cái gì khác mà lại có thể đâm xuyên qua được áo giáp hạng nặng?
“Cao Sùng luyện [Cự Hùng Tiến Hóa Pháp], với trọng lượng cơ thể của hắn cộng với bộ giáp hạng nặng 300kg, hẳn đã hơn 500kg.”
Hoàng Vĩnh nói: “Hắn áp đảo xông lên, giống như ô tô trên đường cao tốc. Người bình thường nếu bị đâm một nhát thì sẽ thuận thế thu thương lại, nếu không thì sẽ bị Cao Sùng đâm trúng, ngân thương bị hất văng ra xa.”
“Nhưng Hứa Cảnh Minh không như vậy! Một nhát này của hắn nhìn như chỉ đâm ở bên ngoài. Nói chính xác thì… giống cự mã thung (cọc buộc ngựa) hơn!”
Hoàng Vĩnh chỉ vào cây thương nhọn của Hứa Cảnh Minh: “Người hắn cầm thương như thể hòa làm một với nó, tư thế toàn thân như hóa thành cự mã thung! Đòn công kích của Cao Sùng đã đυ.ng vào trên đầu cự mã thung.”
“Một thương này, chỉ có thể nói ba phần là sức mạnh của Hứa Cảnh Minh, bảy phần còn lại là do lực công kích của Cao Sùng.”
Hoàng Vĩnh nói: “Điều quan trọng nhất chính là vị trí đứng của Hứa Cảnh Minh! Hắn đứng ở đây, cho dù có va chạm dữ dội, cũng chỉ khiến cho hai chân hắn lún xuống đất, nhưng vị trí vẫn có thể được giữ nguyên! Hai tay nắm chặt ngân thương, cho dù đôi tay Hứa Cảnh Minh đều bị thương do uy lực từ cú va chạm vừa rồi, hắn vẫn cố gắng ổn định tư thế như cũ.”
“Uy lực của lần va chạm này còn chưa biến mất hoàn toàn! Để Cao Sùng đón nhận toàn lực của đợt công kích này, mũi thương ấy quả thực là mang theo sức mạnh đâm xuyên qua trọng giáp.”
Hoàng Vĩnh tán thưởng.
“Cái này có chút giống đòn phản công, nhưng kỹ xảo và yêu cầu tư thế đối với người cầm thương cao hơn.”
Tần Nhất Văn cũng hiểu rõ, tán thưởng nói.
P.s: Cầu KP~