Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 54: Quyết đấu đỉnh cao (1)

Phòng phát sóng trực tiếp chính thức của chính phủ Trung Quốc.“Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao của “Hùng Miêu” Trương Khiêm vốn dĩ rất lợi hại.”

Hoàng Vĩnh chỉ vào video quay chậm và nói: “Hắn tránh đối đầu trực diện với Cao Sùng, đồng thời dựa vào lợi thế di chuyển của mình để tấn công hết lần này đến lần khác bằng cách chạy xung quanh đối phương!”

Ngân thương của Cao Sùng giống như một con rồng mạnh mẽ, lúc đâm tới thì mang theo uy lực khủng khϊếp. Nhưng Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao lại vô cùng bền dẻo, cho dù đυ.ng phải ngân thương của Cao Sùng, khiến trụ đao bị bẻ cong, nhưng khi Trương Khiêm xoay người lại, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao lại tiếp tục xuất ra với tốc độ rất nhanh, mũi nhọn sắc bén hướng thẳng vào đôi mắt Cao Sùng!

Cao Sùng lập tức nhấc cán thương lên, ngăn chặn được chiêu này.

“Hừ.”

Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao trượt đi vô cùng linh hoạt, đồng thời lại đâm tới hết phát này đến phát khác!

“Trước đây, Cao Sùng đã từng giành chức vô địch thế giới, quả nhiên không phải chỉ là hư danh, đại thương Băng Phách của hắn cũng đã luyện đến trình độ cực mạnh.”

Tần Nhất Văn ở một bên nói: “Cao Sùng bắt đầu thi triển tuyệt chiêu Băng Phách của hắn, có thể phát lực chỉ trong nháy mắt! Nếu muốn giảm bớt lực thì sẽ khó hơn nhiều!”

Trên màn hình chiếu cảnh Cao Sùng bắt đầu sử dụng chiêu thức Băng Phách, mỗi khi ngân thương và Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao sắp chạm vào nhau, hắn lại lập tức phát lực! Rất khó để Trương Khiêm có thể chống đỡ một cách hoàn hảo.

Sau khi chiếm được ưu thế, Cao Sùng liên tục tung ra sát chiêu, điên cuồng tấn công bằng mười hai thương liên tiếp!

Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao của Trương Khiêm, cho dù có bền dẻo đến đâu, cuối cùng cũng bị bẻ gãy. Một thương xuyên qua ngực hắn, Trương Khiêm lập tức mất mạng.

“Hứa Cảnh Minh, không hổ là Ma thương.”

Hoàng Vĩnh khen ngợi khi xem cảnh chiến đấu vừa được phát lại: “ “Huyết Phủ” Vương Tiếu rất mạnh, khiên pháp của hắn cũng rất tốt. Nhưng một khi “Ma thương” Hứa Cảnh Minh đã bạo phát thì khó mà đỡ được. Tuy những phát thương này rõ ràng là đánh vào tấm khiên, nhưng lại khiến Vương Tiếu phải lùi về phía sau, thân thể loạng choạng mất thăng bằng. Sự cố mất thăng bằng khi chiến đấu mang lại rất nhiều nguy hiểm, Hứa Cảnh Minh đương nhiên nắm lấy cơ hội, thừa thế điên cuồng tấn công, đánh đến mức lớp phòng thủ của Vương Tiếu xuất hiện sơ hở, sau đó hắn trực tiếp dùng Vô Ảnh Thước để tiễn đối thủ lên đường luôn.”

“Thật đáng sợ.”

Tần Nhất Văn cũng khen ngợi: “Vương Tiếu vừa mới mất thăng bằng, Hứa Cảnh Minh đã trực tiếp dùng một chiêu tiễn hắn đi! Vương Tiếu là cao thủ khiên pháp đứng thứ 2 trên thế giới, lớp phòng thủ của hắn, ngay cả một chút sơ hở cũng không có!”

“Đòn tấn công của Hứa Cảnh Minh thật sự quá kinh người, chiêu thức liên tục không dứt, không cho đối phương có cơ hội để thở.”

Hoàng Vĩnh nói: “Uy lực từng chiêu thương pháp ngẫu nhiên trước đó cũng rất khủng bố, còn Vô Ảnh Thước lại được thi triển sau cùng, căn bản không có cách nào phòng thủ!”

“Cốt lõi của Vô Ảnh Thước chính là tốc độ, khiến cho đối phương không kịp phản ứng.”

Tần Nhất Văn nói: “Dù sao thời gian phản ứng thần kinh của con người cũng có giới hạn, nhưng chúng ta đừng quên chú ý đến một thương này của Hứa Cảnh Minh! Tại sao Vương Tiếu lại mất thăng bằng, là do một thương này đánh trực tiếp vào tấm khiên, dẫn đến mất thăng bằng sao?”

Tần Nhất Văn chỉ vào chiêu “Phá Sơn” mà Hứa Cảnh Minh đang thi triển trên màn hình.

“Nếu nhìn ra thế giới, người có thể khiến cho Vương Tiếu cảm thấy không chịu nổi mà bị mất thăng bằng, trong 30 năm qua có rất ít.”

Tần Nhất Văn tán thưởng: “Không hổ là top 10 người có thương pháp đỉnh nhất lịch sử.”

“Top 10 thương pháp không có nghĩa là đứng thứ 10.”

Hoàng Vĩnh cười: “Mà có nghĩa… thương pháp của họ là mạnh nhất thế giới. Khiên pháp của Hứa Cảnh Minh rất lợi hại, nhưng thương pháp còn đáng sợ hơn.”

“Trận đối chiến này thật thú vị.”

Tần Nhất Văn mong đợi nói ra.

“Ở thời điểm hiện tại, trong thị trấn chỉ còn lại hai cao thủ cấp Thần. Một người là Cao Sùng! Người còn lại là Hứa Cảnh Minh! Chúng ta đã được chứng kiến thực lực của cả hai từ trước. Cao Sùng một chọi hai, gϊếŧ chết Ngô Trại cùng Trương Khiêm. Hứa Cảnh Minh cũng đánh trọng thương “Nữ Chiến Thần” Tôn Ngọc Đình, sau đó một chọi một gϊếŧ chết Vương Tiếu”.

Người dẫn chương trình Lưu Hâm sợ hãi than ôi: “Châm tiêm đối mạch mang (*), thật sự rất đặc sắc! Hai vị xem trọng ai hơn?”

(*)Châm tiêm đối mạch mang: cuộc xung đột trực diện, cả hai bên đều rất mạnh mẽ, không chịu nhượng bộ nhau.

“Tôi vẫn xem trọng Cao Sùng hơn.”

Tần Nhất Văn nói: “Dù sao thì Cao Sùng cũng từng đánh thực chiến mà giành ngôi vị số 1 thế giới, thực lực không thể nghi ngờ. Hơn nữa, hắn đang mặc áo giáp cỡ lớn, ngân thương của Hứa Cảnh Minh không thể phá được, cho nên chỉ có thể tấn công vào đầu Cao Sùng. Nhưng Cao Sùng… lại có thể tấn công toàn bộ cơ thể của Hứa Cảnh Minh. Áo giáp hộ thân loại nhẹ không thể chịu được sức đâm của đại thương!”

“Về phương diện tốc độ, Hứa Cảnh Minh mặc áo giáp nhẹ, có thể di chuyển nhanh hơn Cao Sùng. Nhưng bây giờ là trận đấu một chọi một, vẫn là Cao Sùng chiếm thế thượng phong.”

Tần Nhất Văn khẳng định nói.

“Tôi khác với anh, tôi xem trọng Hứa Cảnh Minh.”

Hoàng Vĩnh nói: “Tôi đã từng ở trong đội tuyển quốc gia, nên tiếp xúc với Hứa Cảnh Minh cũng nhiều hơn! Khi người này vừa tròn 20 tuổi, hắn đã đủ tư cách tham gia cuộc thi Võ thuật thế giới. Anh hãy nhìn vào lịch sử, có bao nhiêu người có thể leo lên võ đài đỉnh cao này ở tuổi 20? Hắn đã vượt qua vòng loại, vào đến top 16. Chỉ đáng tiếc là chân của hắn đã bị một tấm khiên làm gãy.”

“Sau khi bị gãy chân, Hứa Cảnh Minh không từ bỏ bản thân. Năm năm sau, hắn trở lại một lần nữa. Lần này, hắn trở nên mạnh mẽ hơn, đồng thời trở thành top 8 thế giới.”

P.s: Cầu KP~