Vũ Trụ Chức Nghiệp Tuyển Thủ

Chương 51: Cụ Ông Liễu Tiến Phong (2)

Trong nháy mắt, khi Vương Di nhìn thấy đối phương phá vỡ vách tường, cô biết rất rõ, cho dù có trốn cũng không kịp. Bởi vì khoảng cách quá gần, cô đành trực tiếp vươn cung.Nhưng tốc độ của kẻ ám sát quá nhanh, tuy bị một đao chém tới và phải đổi phương hướng, nhưng từ đầu tới cuối cũng không có dây dưa cùng Đổng Húc. Khoảnh khắc mà kẻ ám sát gϊếŧ tới trước mặt, cũng không tới 0.2 giây.

Ầm.

Vương Di không kịp chuẩn bị nhiều, bóng người của đối phương rất quỷ mị, một tiễn này cô chỉ có thể dựa theo cảm giác mà bắn ra.

“Phốc.”

Bắn trúng!

Máu văng tung tóe!

Nhưng kẻ ám sát vẫn đánh tới như cũ.

Một đạo kiếm quang chợt lóe, Vương Di chỉ cảm thấy ấn đường của mình bỏng rát, thân thể bắt đầu hóa thành hư ảo.

“Bị cao thủ cấp Thần vọt đến trước mặt, một chiêu cũng không xuất ra được.”

Vương Di bất đắc dĩ thầm than, tài bắn cung của cô rất mạnh, về phương diện này thì cô là cao thủ cấp Thần. Còn khả năng đánh cận chiến? Có thể cô cũng giống với Lê Miểu Miểu. Ở trước mặt cao thủ cấp Thần, chỉ với một chiêu liền mất mạng.

Gϊếŧ!

Khuôn mặt đại sư Đổng Húc đã có chút vặn vẹo, hắn ta lập tức nhào tới.

Giờ khắc này, Đổng Húc chỉ cảm thấy quá nhục nhã. Hắn đã sớm canh giữ ở nơi này, nhưng ngay cả việc kéo dài thời gian cũng không làm được… chỉ biết nhìn “Thần Tiễn Thủ” Vương Di bị gϊếŧ trước mặt mình.

“Thần Tiễn Thủ thật là lợi hại.”

Khuôn mặt cụ Liễu Tiến Phong mang theo nét cười, trong lòng tán thưởng. Cánh tay trái của ông đã hoàn toàn bị cắt đứt, một tiễn kia có uy lực quá mạnh mẽ, khiến cho cánh tay của ông trực tiếp nổ tung. May mắn là cảm giác đau đớn không lớn, chỉ khoảng 1%

Ông cụ Liễu Tiến Phong nhìn về phía đại sư Đổng Húc đang đánh tới, đối phương căn bản sẽ không cho ông có cơ hội cầm máu.

Vù.

Liễu Tiến Phong không trốn, ngược lại còn chủ động nghênh tiếp, chỉ là…việc mất một cánh tay đối với thân thủ của ông có ảnh hưởng rất lớn.

Hai bên lần lượt mất đi một thành viên.

Trước ngực cụ ông Liễu Tiến Phong tràn đầy máu tươi, mỉm cười nhìn Đổng Húc: “Cậu nhóc, đao pháp không tồi.”

Sau đó, thân thể của ông hóa thành hư ảo, biến mất không thấy.

“Kiếm pháp thật nhanh, làm sao có thể nhanh như vậy?”

Lúc này, ngực của Đổng Húc có một tia máu chầm chậm tràn ra, thân thể dần biến thành hư ảo, biến mất không thấy.



Phòng phát sóng trực tiếp chính thức của chính phủ.

“Cụ Liễu quá trâu bò!”

“Tốt tốt tốt!”

“Trước tiên gϊếŧ chết Thần Tiễn Thủ, bị trọng thương rồi mà còn triệt hạ lẫn nhau với “Quỷ Song Đao” đại sư Đổng Húc.”

Dưới khán đài sôi trào cả lên, có vô số bình luận hiện lên trong khu bình luận.

Người dẫn chương trình Lưu Hâm phát ra đoạn phim quay chậm của cảnh tượng ám sát vừa rồi ở phía trên không gian chiến đấu.

“Cụ ông Liễu Tiến Phong tiến vào trong nhà, mang theo một mục tiêu duy nhất, đó là gϊếŧ chết Thần Tiễn Thủ.”

Huấn luyện viên trưởng Hoàng Vĩnh chỉ vào hình ảnh, nói: “Sau khi tiến vào, ông ta lập tức bị đại sư Đổng Húc chặn gϊếŧ! Chiến lược phòng thủ này của đại sư Đổng Húc cũng rất đúng đắn.”

“Đại sư Đổng Húc cũng thật thông minh, hắn ra tay ngăn cản, không cần công lao, chỉ cầu không đi qua được! Hai thanh đao này của hắn là để kéo dài thời gian. Nếu cụ ông Liễu Tiến Phong đánh lại, sẽ thành công kéo dài thời gian, còn nếu lui về phía sau để tránh đi…..cũng sẽ lãng phí thời gian. Thế nhưng, thân thể cụ ông lại co lại, một người cao một mét sáu mấy chỉ còn lại mấy chục centimet, trực tiếp tránh được song đao. Tôi dám khẳng định, cụ chắc hẳn là luyện Hình Ý, hơn nữa là Hình Ý Hầu Hình.”

Huấn luyện viên trưởng Hoàng Vĩnh vô cùng xác định.

“Chắc hẳn là cụ ông đã dùng cả đời để luyện Hình Ý Hầu Hình, thân pháp này đúng là không thể tin được.”

Tần Nhất Văn cũng nói.

“Đại sư Đổng Húc cũng rất lợi hại, rõ ràng chiêu thức đã dùng hết, nhưng khi phát hiện thân thể cụ Liễu Tiến Phong co rụt lại, tay phải của hắn lập tức chuyển động chém về phía đối phương.”

Huấn luyện viên trưởng Hoàng Vĩnh vừa chỉ vào hình ảnh vừa nói.

Một đao kia chém xuống, cụ ông Liễu Tiến Phong không trốn mà dùng cánh tay trái cản lại, miếng vải bị xé toạc ra, những miếng vải vụn bay lên, để lộ ra tấm chắn kim loại màu đen trên cánh tay trái của ông ấy.

“Ông ấy đeo đồ bảo vệ cánh tay bằng kim loại, tuy rằng ông ấy lựa chọn bộ nhuyễn bì giáp, nhưng ở chỗ cánh tay và cẳng tay đều được trang bị bằng kim loại.”

Huấn luyện viên trưởng Hoàng Vĩnh nói: “Chỉ bằng đồ bảo vệ cánh tay này mà chống lại một đao, thuận thế tiếp tục xông về phía Thần Tiễn Thủ.”

“Lúc đó, “Thần Tiễn Thủ” Vương Di bị ép bắn ra một tiễn kia. Cụ Liễu Tiến Phong di chuyển với tốc độ rất nhanh, mà vụ ám sát tới quá nhanh, Thần Tiễn Thủ không nắm chắc mười phần, nhưng nếu không bắn ra một tiễn này nhất định sẽ không còn cơ hội. Một tiễn này thật sự quá chuẩn, bắn về phía ngực trái của ông ấy.”

Quay chậm rất rõ ràng, mũi tên kia xác thực rất chuẩn, ở cự ly gần, theo lý thuyết hẳn là nên bắn trúng ngực trái.

Nhưng thân thể cụ ông uốn éo, mũi tên lại bắn thủng cánh tay trái, cánh tay trái văng ra nổ tung.

“Thân thể cụ Liễu Tiến Phong uốn éo di chuyển theo bản năng, hẳn là đã nhìn thấy khoảnh khắc Vương Di bắn tên, cho nên chỉ mất một cánh ta mà vẫn sống tiếp. Một khi ông ấy còn sống sót, Vương Di sẽ không còn mạng.”

Huấn luyện viên trưởng Hoàng Vĩnh lắc đầu tán thưởng: “Lợi hại, lợi hại.”

Tần Nhất Văn nói: “Sau khi cánh tay bị chặt đứt, máu chảy quá nhanh, thực lực cũng chịu ảnh hưởng. Cụ Liễu Tiến Phong biết đại sư Đổng Húc sẽ không lãng phí cơ hội tốt này, cho nên ông ấy không chút do dự, quay sang nghênh đón sự đuổi gϊếŧ của đại sư Đổng Húc.”

“Đại sư Đổng Húc cầm song đao trong tay, vừa tấn công vừa phòng thủ.”

Tần Nhất Văn nói: “Nhưng cụ ông chỉ sử dụng vỏn vẹn một kiếm! Khoảnh khắc tay phải cầm đao của đại sư Đổng Húc chém xuống, ông ấy xuất kiếm! Tuy rằng tay trái cầm đao của đại sư Đổng Húc muốn ngăn cản, thế nhưng lại cản phải khoảng không, một kiếm của ông ấy đâm xuyên qua trái tim của đại sư Đổng Húc.”

Hình ảnh rất rõ ràng.

Tay phải cầm đao của Đổng Húc đại sư đã chém vào nửa ngực của ông ấy, ông ấy chết là điều không thể nghi ngờ.

Kiếm pháp của Liễu Tiến Phong lại giống như độc xà, cắn lại một cái bằng tốc độ quá nhanh! Trái tim của đại sư Đổng Húc đã bị đâm xuyên qua. Hai người hóa thành hư vô, lần lượt biến mất.

P.s: cầu KP~