Trong khi Cảnh Miên không thể chống đỡ, lần này cậu lại nảy lên ý nghĩ kì lạ.
Ví dụ như bọn họ chưa tổ chức đám cưới.
Cảnh Miên vốn tưởng rằng cậu chỉ kết hôn chớp nhoáng theo thỏa thuận, không cần tiến hành nghi thức rườm rà, nhưng đại diện Dương vẫn thông báo rằng hôn lễ sắp diễn ra.
Vì vậy, nếu hôn nhân gia tộc là một quy trình long trọng, hoàn chỉnh, thì trong tiềm thức của Cảnh Miên, hôn lễ dường như chính là hạng mục cuối cùng.
Một hương vị không thể thiếu.
Mặc dù bọn họ đã hoàn toàn xáo trộn trình tự, đăng ký kết hôn và sống cùng chung nhau trước khi tổ chức đám cưới......
Nhưng hạng mục cuối cùng còn chưa tiến hành, Cảnh Miên luôn cảm thấy hai người họ vẫn chưa nên tiến tới bước cùng giường chung gối kia, cho dù bọn họ là một đôi phu phu hợp đồng.
Quan trọng nhất là, sâu trong lòng Cảnh Miên cảm thấy....
Nhậm tiên sinh hẳn là sẽ không quen trên giường của mình có thêm một người khác.
Vì thế, Cảnh Miên vô cùng tự giác ôm vali, vào phòng ngủ phụ.
Dù sao thì đây cũng là phòng dành cho khách, cũng tương đối phù hợp với thân phận của cậu lúc này.
Nhưng hình như nó lại biến khéo thành vụng rồi, khiến cho Nhậm tiên sinh hiểu lầm về cậu..... giống như cậu ghét bỏ anh ấy vậy?
Cảnh Miên hơi lúng túng.
Tất nhiên là cậu không có ý đó.
Thanh niên ngập ngừng một hồi lâu, cậu do dự, nhẹ giọng nói: "Nếu như tiên sinh không vội, tôi muốn... sau khi hôn lễ diễn ra thì sẽ vào ở phòng ngủ chính."
Cảnh Miên ngước mắt, nhìn Nhậm tiên sinh: "Tiên sinh có thể chấp nhận không?”
Không vội?
Nhậm Tinh Vãn gần như trầm mặc.
Người đàn ông nói: "Tiên sinh?”
Cảnh Miên: "... Anh.”
Yết hầu của chàng trai khẽ nhúc nhích.
Thế mà nó đã bị sửa tới hai lần.
Cậu nghĩ, ít nhất trong hôm nay mình tuyệt đối sẽ không lại gọi sai nữa.
Chỉ một lát sau, khi Cảnh Miên cho rằng người đàn ông ấy sẽ không trả lời, giọng nói trầm thấp của Nhậm tiên sinh truyền vào tai cậu: "Có thể.”
Chỉ là đêm nay, Cảnh Miên không thành công chuyển vào phòng ngủ phụ.
Người đàn ông đặt ba thùng giấy hơi nặng vào phòng ngủ chính, ngay cả cái Cảnh Miên đang ôm.
Tình huống không hiểu sao lại biến thành - - Cảnh Miên vào ở phòng ngủ chính của Nhậm tiên sinh, mà người đàn ông ấy lại dọn đến phòng ngủ phụ.
Chàng trai trẻ mờ mịt suy nghĩ, chẳng lẽ cái loại tình huống này...... sẽ kéo dài đến trước hôn lễ sao?
*
Đêm khuya.
Cảnh Miên không nhịn được trở mình.
Dù có thử đủ cách như thế nào cậu cũng không ngủ được.
Cũng không phải là do lạ giường.
Có lẽ lúc trước, nó cũng không rõ ràng như vậy, mà giờ phút này, cậu đang nằm trên nệm của Nhậm tiên sinh, đắp chăn của Nhậm tiên sinh, gối lên gối của Nhậm tiên sinh, ngay cả trong mũi cậu, cũng gần như tràn ngập mùi vị quen thuộc trên người Nhậm tiên sinh.
Hương vị này giống hệt như của anh trai.
Suy nghĩ có chút rối bời, cổ họng Cảnh Miên hơi chát, nhịn không được nhớ tới nụ hôn hôm nay.
Nếu thật sự xem xét cẩn thận, dù sao đó cũng chỉ là một món quà sinh nhật đơn thuần, hoặc là nghĩa vụ của một đôi phu phu cần thực hiện trong hôn ước gia tộc, hoặc là sự bộc phát cảm xúc không thể kiềm chế ở trong bầu không khí vừa vặn lý tưởng.
Tóm lại, mặc dù nó đã xảy ra, nhưng cũng sẽ không mang bất kỳ một ý nghĩa gì.
Thực sự không cần phải để nó ở trong lòng.
Ngày mai là ngày toàn trường tổ chức thi lại, chỉ những học sinh không may bị rớt môn ở kỳ trước mới bận rộn, huống hồ đang là cuối tuần, cho nên Cảnh Miên không cần phải quay về trường học.
Trong nhóm của câu lạc bộ Me. đã thông báo tin tức cho các đội viên trong nhóm là đến câu lạc bộ vào sáng mai, sẽ đến chơi trụ sở chính của công ty game Quang Diệu để gặp mặt mấy nhà sáng tạo và nhà đầu tư.
Vì vậy, ngày mai cậu phải dậy sớm.
Cậu tuyệt đối không thể để xuất hiện bọng mắt thâm quầng vì thức đêm được.
Dù sao thì cậu còn đội mũ và đeo khẩu trang, gần như toàn thời gian chỉ lộ ra một đôi mắt, nên điều này sẽ rất rõ ràng.
Bên này cậu đã chuẩn bị tốt tâm lý cho mình, chàng trai khẽ thở dài, yên lặng trở mình, tầm mắt hướng lên trần nhà.
Cảnh Miên nhắm mắt lại, với ý đồ chặn ánh trăng và ánh sáng nhạt ở bên ngoài, để chìm vào giấc ngủ.
……
……
Bị Nhậm tiên sinh hôn đến cả người như nhũn ra, như thế có ổn không?
Cảnh Miên thành công mất ngủ.
*