Edit: xuxu6565
Nói xong đã xoay người lên, phần eo kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hướng chỗ sâu trong thao vào. Hộ Nghi lúc này mới phát hiện hạ thân vẫn luôn no căng tê mỏi. Nguyên lai là do long căn của hắn thế nhưng để trong cơ thể nàng cả một đêm, lại nghĩ tới tư vị sướиɠ đến tận xương kia, bên trong hoa huyệt non mịn một ngụm lại một ngụm phun ra dâʍ ɖị©ɧ.
Yến Tề Quang quả nhiên mừng rỡ, khẽ cười nói: “Sáng sớm liền dâʍ đãиɠ thế này, thế nhưng thật giúp trẫm được tiện nghi, làm trẫm vào càng sảng khoái.” Khi nói chuyện đã lại phá vỡ một tầng nếp uốn bên trong, động tác chậm rãi mài giũa trong hoa huyệt. Hắn hôm nay không đi thượng triều, có rất nhiều thời gian tới chòng ghẹo người dưới thân này, tư vị mang lại đúng là thực mất hồn.
Cho nên không thể phí phạm của trời, tinh tế cân nhắc, qυყ đầυ lớn ở bên trong huyệt theo các góc độ loạn cắm, nhẹ nhàng đâm thọc làm cho Hộ Nghi da^ʍ tính nổi lên. Lúc sau, lại không được thỏa mãn, đành phải kiều kiều thanh âm nhỏ nhẹ mà kêu: “Tề ca, Tề ca đâm mạnh một chút…A… sâu một chút.”
Yến Tề Quang lại chỉ cười, vẫn là không sâu không mạnh, qυყ đầυ khắp nơi tìm kiếm, triền miên. Quả nhiên bị hắn tìm được một chỗ cực lạc. Hoá ra Hộ Nghi vách trong nếp uốn hoa huyệt cất giấu một khối thịt mềm nho nhỏ, lúc này nếp uốn bị dươиɠ ѵậŧ hắn căng ra, qυყ đầυ vừa lúc chọc ở trên thịt mềm kia.
Đột nhiên đυ.ng tới, làm Hộ Nghi lập tức kêu ra tiếng rêи ɾỉ, vách trong càng không ngừng khép mở, liều mạng cắn đồ vật trong cơ thể, làm Yến Tề Quang không khỏi hít sâu mấy cái, mới kìm nén khỏi ý nghĩ muốn bắn.
Thấy vừa mới chỉ là động tác nhẹ mà thôi, Hộ Nghi phản ứng đã vui mừng khôn xiết. Yến Tề Quang cúi xuống hôn nàng, ngoài miệng là mưa thuận gió hoà khẽ hôn, hạ thân lại hung hãn thao mạnh lên, hướng tới chỗ mới vừa phát hiện thịt mềm chọc vào, chỗ nhập thế nhưng mềm như sợi bông, làm người ta không thể ngừng lại mà muốn chọc vào khi dễ.
Hộ Nghi bị kích khích muốn thét lên cố tình lại bị miệng Yến Tề Quang chặn lại. Chỉ lộ ra một ít tiếng khóc lóc rêи ɾỉ đứt quãng, trong huyệt dươиɠ ѵậŧ thao đến cực tàn nhẫn, qυყ đầυ càng là nhìn chằm chằm chỗ thịt mền kia mà nghiền nát, bủn rủn qua đi, kɧoáı ©ảʍ lại tầng tầng lan tràn, từng trận ý nghĩ muốn phun thẳng ra.
Muốn mở miệng nói xin tha, lại bị Yến Tề Quang nhìn ra suy nghĩ, hắn hôn thật sâu không chịu buông ra. Hộ Nghi trong miệng ê ê a a vô thức lên án, đùi rung động không thôi, cuối cùng bị hắn bức xuống tất cả tiết ra, huyệt khẩu bị phun đến kín mít, tất cả phun lên qυყ đầυ hắn, bị dươиɠ ѵậŧ thô to chặn lại bụng căng trướng lên. Yến Tề Quang lúc này mới được như ý, trong lúc nàng còn đang trong dư vị mẫn cảm, tàn nhẫn cắm vào mấy trăm cái, mới chống vào cung khẩu bắn tất cả xối ướt vách trong tử ©υиɠ nàng.
Cực lạc qua đi, hai người lười biếng ở bên nhau, Hộ Nghi hơi thở gấp gáp, cơ thể vẫn còn trong kɧoáı ©ảʍ vừa rồi chưa thể hoàn toàn thoát ra. Bỗng nhiên nghiêng đầu về một bên thấy ngoài cửa sổ mặt trời ngày cao, mới đột nhiên nhớ tới một chuyện, kinh hoảng nói: “Bệ hạ, thϊếp phải đến Tiên Du cung của Mẫn Phi nương nương…”
Lời còn chưa dứt, Yến Tề Quang đã lại hôn lên, đem hai chữ “Thỉnh an” nuốt trở lại miệng nàng, thấp thấp nói: “ Mẫn Phi, Tuệ Phi cái gì, nàng làm trẫm an là được rồi.”
Hộ Nghi vốn là dư vị chưa hết, lại bị hắn trêu chọc hứng thú nổi lên, miễn cưỡng ở giữa môi răng giãy giụa nói: “Chính là còn có phải đến Hợp Hoan đường học a.” Cuối cùng thế nhưng mang theo một tiếng kiều mị kinh hô, là do nàng nói đến một nửa, đã bị Yến Tề Quang toàn căn cắm vào, đi thẳng vào đến trong cung khẩu.
Yến Tề Quang bên hông phát ra lực, vừa lòng mà nhìn người dưới thân xuân ý bừng bừng, cam lộ thơm ngọt khắp nơi, cười nói: “Sao còn rảnh rỗi mà nghĩ tới Hợp Hoan đường, chẳng lẽ trẫm còn không thể so với Hợp Hoan đường, những đồ vật giả ở đó hôm qua sao bằng long căn của trẫm, công khoá ở Hợp Hoan đường cũng không quan trọng.”
Thấy Hộ Nghi còn muốn nói, hắn đã cao giọng phân phó đại thái giám Lộc Hải hầu hạ ngoài điện, phát ra ý ngôn, Hộ Nghi hôm nay không cần đi Tiên Du cung cùng Hợp Hoan đường. Lộc Hải tự lĩnh mệnh đi. Trong điện lại là một đợt điên loan đảo phượng, tiếng rêи ɾỉ không dứt, hoàn toàn đã quên mọi sự việc bên ngoài điện.