Yến Cung Truyện

Chương 33: Từ Hợp Hoan đường về tẩm cung lại gặp hoàng đế

Edit: xuxu6565

Hộ Nghi đem thứ này ăn vào, cảm giác so với lúc trước hoàn toàn bất đồng. Trong túi thơm có hương liệu hình bán nguyệt trước sau hướng lên trên, đầu túi vẫn luôn đâm hoa tâm cùng cúc tâm. Bên ngoài rỗng tuy mài giũa đến bóng loáng, rốt cuộc không cùng chất liệu ngọc giống nhau, có lồi có lõm khắp chỗ.

Nàng mới vừa đứng lên, túi cầu lại không lớn lắm ở trong đường nhỏ hừng hực khí thế đâm đâm, bề ngoài thô lệ chạm rỗng ma xát vách trong mẫn cảm, hương trong đồ bán nguyệt lại huân hoa tâm, làm hai huyệt mới vừa rồi bị hạt châu lạnh băng ấm áp lên, phía dưới dây xích còn rũ đến trên hoa hạch đập, ba chỗ cùng nhận kɧoáı ©ảʍ làm nàng mới vừa đứng lên liền mềm mại ngã xuống ở trên người thị nữ.

Nàng vừa thấy các vị cung phi khác, tình trạng đều như vậy, dựa vào bên người thị nữ nửa đỡ nửa ôm, miễn cưỡng được hầu hạ mặc tốt xiêm y, mới được dìu đến bên kiệu, từng người lên kiệu hồi cung.

Hộ Nghi khi lên kiệu ngồi đều không quá ổn, nàng mới ngồi lên kiệu hai nô tài phía trước nâng kiệu lên hít vào một hơi. Lại phát hiện tuy trong cung cỗ kiệu hơn phân nửa đều được nâng đi đến ổn thoả vững vàng nhưng rốt cuộc vẫn có xóc nảy. Chỗ đường đi xóc nảy rất nhỏ ngày thường có thể không quá cảm nhận ra nhưng trong lúc này lại phá lệ rõ ràng.

Làm cho hai túi thơm ở bên trong hai huyệt trước sau di động hoạt bát, ở trong cơ thể nhảy tới khắp nơi, đem vách trong không ngừng cọ xát, thi thoảng còn chọc đến hoa tâm, mang theo từng trận tê mỏi lại ngứa. Chưa kể còn rũ xuống hai sợi dây xích không ngừng đong đưa, khi được khi không chụp đánh hoa hạch. Hoa hạch nho nhỏ luôn bị giấu ở cánh hoa, hôm qua bị Yến Tề Quang trêu chọc cả một đêm hôm nay phá lệ rõ ràng, làm thân thể nàng càng lúc càng thêm gian nan.

Những điều đó đều có thể miễn cưỡng nhẫn nại, thậm chí còn hương hình bán nguyệt bên trong huân hương lên. Lúc đầu cảm thấy có chút ấm áp, sau một lát thế nhưng huân đến hoa tâm làm hoa tâm mềm thành một hồ xuân thủy, cam lộ từng dòng chảy ra. Lại quá một lát, hương này tựa như có công dụng khác bên trong huyệt càng lúc càng ngứa, giống như có ngàn con kiến đang bò. Huyệt nội đều lại run rẩy lên, cảm giác hư không khó nhịn.

Hộ Nghi má phiếm hồng, tay vẫn như cũ vô thức xoa trước ngực yếu ớt, cố tình lại không biết chỗ nào ngứa, chỉ là lung tung xoa nhẹ một hồi, cũng không thể giải xuân ý đang dâng trào.

Đường đi về cung vốn không đến ba mươi phút, Hộ Nghi đã tiết hai lần, biết bên ngoài kiệu không thể nhìn thấy, hạ thân còn như kiến bò bên trong ngứa đến điên dại, không được an ổn.

Ngóng chông một đường hồi cung, cỗ kiệu không hiểu sao bỗng nhiên ngừng lại, trong mông lung tựa như nghe được rất nhiều người động tác đồng thời quỳ xuống, lại nghe thấy giọng nói quen thuộc của nam nhân cười nói: “Để trẫm đoán xem bên trong là ai.”

Đây đúng là một đường hồi cung bỗng nhiên gặp được Yến Tề Quang, hạ nhân nâng kiệu cùng người hầu, cung nhân vội quỳ đầy đất. Yến Tề Quang lười biếng kêu một tiếng, từ trên ngự liễn bước tới, lại ngăn cản động tác Trúc U Trúc Thanh muốn xốc mành kiệu lên, chính mình cúi người lại đây, đẩy ra mành kiệu.