Ta Bỏ Trốn Sau Khi Xuyên Thành Thông Phòng

Chương 12: Nàng không ghen (2)

Sau khi nếm thử nước chấm trong veo, Lý Du nếm thử nước chấm bằng thù du.

Ninh Anh biết hắn không ăn cay được, nên cũng không cho nhiều.

Lý Du chỉ nếm hai miếng.

Sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của thù du lập tức mở ra vị giác, đánh vào đầu lưỡi, nếu nói loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ kia là nữ lang diễm lệ thì hắn vẫn khá thích những nữ tử dịu dàng mềm mại hơn.

Một bát rượu thanh mai như hổ phách được bưng lên, hắn uống một hớp, hương hoa mận xanh thoang thoảng trong miệng, vị chua chua ngọt ngọt, bởi vì độ cồn thấp nên không cay cổ họng, là món yêu thích của nữ nhân trong kinh.

Sau khi Lý Du thưởng thức vài lát cá lóc thì đặt đũa xuống, nhìn sang tôm xay nhuyễn trong bát sứ, Ninh Anh hiểu ý, lập tức lấy thìa nhỏ múc một ít bỏ vào trong nồi gốm.

Tôm xay nhuyễn kia được làm từ tôm càng xanh, sau khi lột vỏ băm nhuyễn, sau đó cho thêm trứng gà và một ít bột dong riềng, khuấy và đánh trong một khoảng thời gian dài để cho ra hỗn hợp tôm sền sệt và kết dính.

Món ăn được chế biến theo cách này sẽ rất ngon ngọt, sau khi luộc chín rồi chấm vào nước chấm, quả thực là mỹ vị nhân gian.

Lý Du có thể ăn năm hoặc sáu cái cùng một lúc.

Sau khi dùng một ít thức ăn mặn, Ninh Anh lại thay hắn nấu một chút măng mùa xuân.

Lý Du rất thích măng, thích loại măng giòn, trắng noãn như ngọc, tươi non, mùi thơm ngát, măng của San Bát Trân quả nhiên danh bất hư truyền.

Nấm cũng là món ăn mà hắn yêu thích, nhưng thời gian nấu của nó sẽ lâu hơn.

Tận dụng thời gian này, Ninh Anh lấy một chút rau cải xôi và các loại rau dại theo mùa chần qua rồi bỏ vào trong bát của hắn.

Vị chủ nhân này thực ra không phải là một người kén ăn, nhưng lại rất kỹ tính, phải là những thứ hợp với khẩu vị của hắn thì hắn mới có thể nể tình nếm thử.

Trước kia các đầu bếp trong Tây Nguyệt đã phải thay đổi vài lần, mất hai năm mới ổn định lại được, tay nghề của Ninh Anh ít nhiều cũng bù đắp được cho sự thiếu sót của nhà bếp.

Trên bàn có mười tám loại món ăn, nhưng Lý Du cũng chỉ động tới vài món, món mặn thì có cá lát, tôm bùn và vài lát lươn đã bỏ xương, món chay thì có nấm, măng mùa xuân, rau cải xôi, rau dại và hoa cúc.

Hắn ăn uống điều độ, tuân thủ nguyên tắc, buổi trưa ăn no, chiều tối ăn ít, cảm thấy hơi no sẽ để đũa xuống.

Xuân Lan bưng trà đến cho hắn súc miệng, Lý Du cơm nước no nê thì muốn đi tới thư phòng một lúc, Ninh Anh đi theo hầu hạ.

Mỹ Nguyệt và những người khác dọn dẹp bàn ăn.

Thỉnh thoảng Lý Du sẽ ở thư phòng đọc sách một mình, lúc này chỉ cần chuẩn bị trà ngon hoặc nước nguội là được.

Sau khi phục vụ tổ tông thỏa đáng, Ninh Anh bèn đóng cửa lui ra. Nàng biết Xuân Lan muốn leo lên giường của hắn, vì vậy dứt khoát cho nàng ta một cơ hội, phái nàng ta tới hầu hạ.

Xuân Lan đáp ứng, tiến đến trông coi bên ngoài thư phòng, chờ Lý Du gọi.

Đúng lúc Thôi thị qua đây, Thái tam nương ở trong phòng bếp đã chuẩn bị sẵn một nồi cá lóc trong bếp, Thôi thị là nhũ mẫu của Lý Du, phụ trách mọi việc trong nội viện, tất cả mọi người khi nhìn thấy bà ấy đều gọi một tiếng Thôi ma ma.

Biết được Thôi thị tới, Ninh Anh liền phân phó Thái tam nương gϊếŧ thêm hai con cá lóc rồi cứ tính vào tiền của nàng.

Thôi thị cười tủm tỉm đánh nàng một cái, trêu chọc: “Hôm nay lão bà tử đây nhặt được món hời rồi.”

Ninh Anh trả lời: “Thôi ma ma khách sáo rồi.”

Nàng xưa nay hào phóng, người trong nội viện đều biết phần lớn hai lượng bạc mà nàng nhận được mỗi tháng đều dùng để đối nhân xử thế.