“Tiểu dâʍ đãиɠ, mới vừa bắt đầu đã biến thành dáng vẻ thế này, xem trẫm trừng phạt nàng thế nào!” Ung Chính phát hiện biểu tình trên mặt Thẩm Mi Trang ngày càng thêm nhiệt tình kịch liệt, hắn liền nhanh chóng tăng thêm tốc độ, hung hăng va chạm vào bên trong nàng, như muốn đâm hỏng nàng.
Thẩm Mi Trang ở dưới sự tấn công quá hung mãnh của hắn, dù sao cũng thất thủ, nàng nằm ngửa ở trên giường mà rêи ɾỉ, Ung Chính nằm ở trên người nàng chinh phạt bốn phía, làm cho da^ʍ thuỷ văng tung toé.
“Hoàng Thượng… Thần thϊếp chịu không nổi…” Thẩm Mi Trang mềm mại rêи ɾỉ xin tha, thanh âm uỷ mị, tiểu huyệt giống như một cái miệng nhỏ ăn bao nhiêu cũng không no, đang không ngừng co rút.
“Mi nhi của trẫm thật mẫn cảm!” Ung Chính cười nói, hắn xoay người đè lên người Thẩm Mi Trang, lại lần nữa hung hăng mà ra vào, nắm lấy eo nhỏ của nàng, cảm nhận được bên trong đang không ngừng cắn nuốt.
“Ưm…” Tiếng rêи ɾỉ của Thẩm Mi Trang càng lúc càng lớn, hai chân nàng kẹp chặt eo Ung Chính, hai tay vòng qua cổ hắn, vùi đầu vào vai hắn, mặc cho nam nhân liên tục rong ruổi trên người mình.
Ung Chính vui sướиɠ tràn trề, thái giám Tô Bồi Thịnh bên ngoài phòng cũng đã truyền đến tiếng nhắc nhở, Ung Chính biết đã qua một canh giờ, nhưng vẫn không hề ngừng lại, bắt lấy bộ ngực đang đong đưa không ngừng của nàng, hạ thấp eo liên tục đâm vài cái thật sâu vào bên trong, làm Thẩm Mi Trang bị cắm đến không khép lại được, mãi cho đến khi lên cao trào mới ngừng lại.
Trước giờ Thẩm Mi Trang vẫn luôn cho rằng Hoàng Thượng tuổi đã lớn, chuyện giường chiếu sợ rằng sẽ không thể tận hứng, nhưng lại không ngờ long căn của Hoàng Thượng lại dũng mãnh như thế, tuy theo quy củ trong cung nàng sẽ rất khó để được Hoàng Thượng thị tẩm lại lần nữa, nhưng trong lòng lại rất vui.
Nàng ôm lấy vòng eo cường tráng của Ung Chính, mặt dán ở trước ngực hắn, nghe tiếng tim đập vững vàng của hắn, trong lòng âm thầm cầu nguyện Hoàng Thượng có thể vĩnh viễn sủng ái mình.
Ung Chính giống như cũng có chút đồng cảm, hắn vỗ vỗ đầu Thẩm Mi Trang, nhẹ nhàng nói một tiếng: “Nếu như nàng ngoan ngoãn hiểu chuyện, trẫm đương nhiên sẽ yêu thương nàng.”
Thẩm Mi Trang nghe vậy liền vui vẻ không thôi, lúc này mới an tâm đi ngủ.
Ngày thứ hai, Thẩm Mi Trang bước từng bước nhỏ vào trong cung của Hoàng Hậu, nàng muốn thỉnh an Hoàng Hậu.
Chúng phi tần nhìn thấy dáng vẻ kiều mị của Thẩm Mi Trang, trong lòng đố kỵ vạn phần, nhưng Hoàng Hậu lại cười khanh khách mà nói: “Muội muội hôm qua vất vả rồi.”
“Đa tạ Hoàng Hậu quan tâm.” Thẩm Mi Trang khiêm tốn trả lời, ngữ khí không kiêu ngạo cũng không xu nịnh.
“Thẩm Quý nhân lần đầu tiên thỉnh an đã tới muộn, xem ra đêm qua là lần đầu tiên được thị tẩm, vẫn còn chưa quen.”
Hoa phi ở một bên đột nhiên ghen tị chua ngoa, nàng ta từ trước đến nay không coi ai ra gì, nhìn thấy gương mặt xinh đẹp trẻ trung của Thẩm Mi Trang lại càng tức giận.
Thẩm Mi Trang cúi đầu không nói, không dám cùng nàng ta cãi cọ, tránh cho chủ đề bàn tán lại rơi xuống đầu mình.
Hoàng Hậu thấy thế, hừ lạnh một tiếng: “Hoa phi, lời này là không đúng mực!”
Hoa phi lại không hề để lời nói của Hoàng Hậu vào mắt, chỉ cười lạnh nói: “Thần thϊếp cũng không phải là có ý gì, thần thϊếp là cảm thấy Thẩm Quý Nhân vừa mới được thị tẩm, sợ là sẽ làm sai quy củ, chọc cho Hoàng Thượng phiền chán, cho nên muốn chỉ bảo muội muội một chút mà thôi.”
Hoàng Hậu tức giận đến bật cười: “Bổn cung cảm thấy Hoa phi không cần phải lo lắng điểm này, nếu Hoàng Thượng vẫn chưa giận dữ, thì đương nhiên là Thẩm Quý Nhân đã hiểu được quy củ, có thể muội ấy sẽ chăm sóc Hoàng Thượng thật tốt.”
“Đúng vậy, Hoàng Hậu chỉ bảo rất đúng, là thần thϊếp đã lo lắng quá, hy vọng muội muội đừng trách tội!” Hoa phi nói xong, liền quay đầu, cũng không hề nhìn Thẩm Mi Trang một cái.
Thẩm Mi Trang không khỏi chua xót cười cười, nàng đương nhiên biết mình được thị tẩm sẽ làm người khác ganh ghét, nàng chỉ mong mình có thể ở trong cung bình an không có việc gì.