Dáng vẻ này của nàng quyến rũ cực kỳ, Ung Chính chỉ cảm thấy trong cổ họng trào ra một cổ khí nóng, toàn thân khô nóng khó nhịn, nhịn không được mà xuống nước miếng.
“Hoàng Thượng…” Thẩm Mi Trang nhẹ giọng, hai má ửng đỏ, e lệ ngượng ngùng, phong tình vạn chủng, làm cho người khác say mê.
“Nàng chính là Thẩm Quý Nhân?” Hắn vươn tay phải, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.
Thẩm Mi Trang mắc cỡ đỏ mặt, tay đặt lên phía trên mu bàn tay hắn: “Quả thật lớn lên không tồi.”
“Tối nay, cầu xin Hoàng Thượng thương tiếc thần thϊếp…” Khi nói chuyện, khóe mắt Thẩm Mi Trang chảy ra một giọt nước mắt, vừa nhu nhược lại đáng thương.
Chân mày Ung Chính nhăn lại: “Trẫm đương nhiên sẽ yêu thương nàng thật tốt.”
Hắn xốc chăn gấm lên, thân hình trần trụi của thiếu nữ bại lộ trong không khí, Thẩm Mi Trang không dám che lại, cứ như vậy để cho Hoàng Thượng đánh giá.
Ung Chính đột nhiên cúi đầu hôn lên miệng nàng, đôi tay thuận thế ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn, dùng sức xoa bóp.
Thẩm Mi Trang ưm ư một tiếng, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cho quên hết tất cả, cả người leo lên trên người hắn, thấy nàng chủ động nhiệt tình như vậy, Hoàng Thượng rất vừa lòng, lập tức nắm lấy bộ ngực trắng nõn của nàng, dùng sức nhéo một cái.
Thẩm Mi Trang bị chọc gheo cho chịu không nổi, rêи ɾỉ liên tục, hai mắt mê ly.
“Ưm…a…Hoàng Thượng, thần thϊếp thoải mái quá…” Thẩm Mi Trang ngửa đầu, rêи ɾỉ, thân hình trắng nõn non mềm ở trong ngực hắn không ngừng vặn vẹo, từng đợt sóng triều liên tục ập tới.
“Tiểu yêu tinh, thích dụ dỗ người khác!” Hoàng Thượng thở hổn hển, giọng nói nặng nề khẽ mắng.
Ung Chính đè Thẩm Mi Trang ở trên giường, há miệng ngậm vào núʍ ѵú hồng hào phấn nộn trên đỉnh cặp ngực trắng như tuyết, hương vị ngọt ngào của thiếu nữ lập tức tràn đầy trong miệng, Thẩm Mi Trang nhịn không được nữa, khẽ hừ một tiếng, thân thể dần dần mềm thành một vũng nước.
Ung Chính cởi toàn bộ quần áo của mình ra, long căn to lớn trong nháy mắt liền nhảy ra ngoài, làm cho Thẩm Mi Trang sợ tới mức mặt đỏ bừng, không dám nhìn thẳng.
Hoàng Thượng thấy nàng thẹn thùng xấu hổ như vậy, không những không thương tiếc mà còn cười lớn đè trên người nàng, Thẩm Mi Trang nhắm mắt, thừa nhận sức nặng từ thân thể cường tráng của nam nhân, nàng không ngừng vặn vẹo thân thể.
“Ưm…Ha…Hoàng Thượng, quá nặng…”
“Mi nhi, mau nhìn xem long căn của Trẫm tiến vào hoa huyệt của nàng thế nào!”
Thẩm Mi Trang trốn cũng không được, chỉ có thể bị Hoàng Thượng kéo tay, đặt lên long căn nóng bỏng kia.
Trên mặt nàng tràn ngập vẻ mê ly, dục hỏa khó nhịn, liền bạo dạn nhìn Hoàng Thượng chậm rãi đem long căn đặt vào giữa hai chân mình.
“Nói, muốn trẫm cắm vào hay không?”
Thẩm Mi Trang cười ngượng ngùng: “Hoàng Thượng mau cắm vào đi!!”
“Cắm vào đâu?” Hoàng Thượng cười tà ác, không ngừng cọ xát qυყ đầυ ở trên hoa môi của nàng, chất lỏng ấm nóng nhanh chóng tràn ra làm ướt đẫm đầu khất, chọc cho Thẩm Mi Trang không ngừng thở dốc.
“Hoàng Thượng mau cắm vào huyệt động của thần thϊếp đi…Ha…” Thẩm Mi Trang không chịu nổi đành phải nhỏ giọng cầu xin.
Ung Chính cũng đã chờ đợi khá lâu, trong nháy mắt long căn đang chống ở miệng huyệt của nàng, đột nhiên cắm vào. Thẩm Mi Trang đau đến nhíu chặt mày, nhưng ngay sau đó liền bị cảm giác tê dại thay thế, nàng nhẹ nhàng ngửa đầu, phát ra từng tiếng tiếng rêи ɾỉ mất hồn.
“Hoàng Thượng, thần thϊếp…Đau quá…hu…hu…Xin Hoàng Thượng thương tiếc.” Thẩm Mi Trang khóc lóc cầu xin.
“Nàng là ái phi, là nữ nhân của trẫm, trẫm đương nhiên sẽ yêu thương nàng!” Ung Chính vừa thở hổn hển vừa nói.
Hắn ôm chặt Thẩm Mi Trang, hông nâng lên, đâm vào chỗ sâu nhất bên trong nàng.
“A …” Thẩm Mi Trang nhịn không được thét lên một tiếng, thân thể của nàng vậy mà lại có loại cảm giác rất kỳ diệu, làm nàng luôn muốn trầm mê trong đó.
“Hoàng Thượng… Nhanh một chút…Làm cho thần thϊếp trở thành nữ nhân của ngài …A…A…” Thẩm Mi Trang chủ động đón ý nói hùa để hắn đâm càng sâu vào, miệng liên tục rêи ɾỉ.