Ninh Chi hiện tại đang ở căn hộ mà Hề Lan Dự mua cho cô, không biết là cố ý hay là trùng hợp, vừa khéo là thiết kế hai phòng ngủ một phòng khách, cô một gian, bà ngoại một gian.
Ninh Chi có nói qua chuyện này với bà ngoại trên đường, bà ngoại không lên tiếng, cũng không biết suy nghĩ cái gì.
Vừa vào cửa, bà cô không buồn lên tiếng. Bà nhìn về phía tủ giày, nhíu mày nhìn chằm chằm Ninh Chi, sau đó bà lại dạo qua một vòng.
Trong lòng Ninh Chi hô to không ổn rồi. Chắc chắn trên đường đi bà ngoại đã cân nhắc điểm này.
Ở chỗ này, ngày thường ngoại trừ Trịnh Nhất Mãn sẽ không có ai qua lại. Bà ngoại cô đến gấp, cô căn bản không nghĩ tới chuyện mua vài đồ dùng của nam giới bày biện để ngụy trang.
Quả nhiên, vẫn là lộ tẩy.
Ninh Tương Lan sắc mặt trầm xuống:
“Chi Chi, con thành thật nói cho bà ngoại nghe, rốt cuộc con có kết hôn hay không?”
Ninh Chi chột dạ, không dám cùng bà ngoại đối diện, chỉ có thể ngồi xổm trước ngăn kéo phía dưới TV tìm giấy hôn thú đưa cho bà ngoại:
“Kết hôn thật mà, đây là giấy chứng nhận.”
Ninh Tương Lan khó hiểu:
“Vậy mấy đứa đang làm cái gì đây? Bà ngoại tôn trọng ý tưởng của lớp trẻ các con, nhưng chẳng lẽ kết hôn xong lại không hề ở cùng nhau?”
Ninh Chi nhấp môi, đầu ngón tay cấu chặt vào lòng bàn tay, uyển chuyển đưa ra lý do:
“Không phải đâu bà ngoại, chúng con mới vừa kết hôn, chỗ anh ấy công tác cách đây khá xa, còn chưa điều chỉnh được, qua một thời gian chúng con sẽ dọn đến ở cùng nhau.”
Bà ngoại nhìn chằm chằm cô một lúc mà không nói gì. Ninh Chi đang chuẩn bị thở phào nhẹ nhõm, bà lại nói:
“Vậy con bảo nó đến đây gặp bà.”
Quả nhiên người tính không bằng trời tính. Ninh Chi cười khổ, tâm trạng mới vừa buông xuống lại lần nữa căng thẳng:
“Bà ngoại, công việc của anh ấy có chút bận……”
Ninh Tương Lan “Hừ” một tiếng:
“Cứ thư thả cứ để nó xong việc đi. Bà đến đây cũng đã ba tiếng rồi, mặt mũi anh ta thế nào cũng chưa thèm vác mặt tới. Bà đây là đang hoài nghi liệu nó có tốt với con hay không?”
Ninh Chi quá hiểu bà ngoại, vì sao bà lại nghĩ như vậy.
Lúc trước mẹ của cô là Ninh Mạn không màng trong nhà phản đối, quyết gả cho Tiền Duy Viễn. Tự cho là kết hôn vì tình yêu, thực tế suy cho cùng chỉ là chính mình ôm mộng hão huyền..
Sau cuộc hôn nhân khó khăn lắm mới thành công của hai người, Tiền Duy Viễn đã sinh tâm tư khác. Ninh Mạn phát hiện được liền dứt khoát kiên quyết ly hôn, sau đó sinh bệnh nặng rồi qua đời.