Ô Ô là con gái của Kỷ Tư Hà, năm nay với vừa lên cấp ba, ngoan ngoãn đáng yêu, ông nhắc tới con mà trong mắt tràn đầy ý cười.
Kỷ Tư Hà thấy cô không hé răng, lại nói:
“Thầy cũng đừng bỏ gần tìm xa. Con xem trong bệnh viện này có vừa mắt ai không, cứ bảo với thầy, thầy đảm bảo sẽ lựa lời giúp con.”
“ y da, nhìn đàn anh của con đã bấy nhiêu tuổi mà cũng chưa có ai, hai đứa vừa khéo lại học cùng trường đại học, thầy nghĩ có thể tiếp xúc thêm xem sao.”
Ninh Chi cũng không định giấu chuyện mình sắp lấy chồng, ngoại trừ Kỷ Tư Hà, bệnh viện cũng không ít người hỏi thăm nàng, kín đáo hay công khai đều có, nếu như đã kết hôn, về sau
có thể bỏ bớt không ít phiền toái.
Cô thẳng lưng, trịnh trọng nói:
“Thầy à, con sắp kết hôn rồi.”
Cửa phòng đột nhiên “cạch” một tiếng, Ninh Chi cứ tưởng bệnh nhân, hóa ra là đàn anh Lý Bành.
Mắt thường cũng thấy được anh đang bối rối:
“Xin lỗi, anh, không phải anh cố ý nghe lén, vừa mới bước vào…”
Ninh Chi cong môi cười nhẹ:
“Không sao cả ạ, hôn nhân đại sự sớm muộn mọi người sẽ đều biết”
Tay Lý Bành nắm chặt then cửa:
“Chuyện từ khi nào vậy, sao lại chưa từng nghe em nhắc đến?”
Ninh Chi mặt không lay tâm không động, nửa thật nửa giả trả lời:
“Trong nhà sắp xếp, đối phương cũng không tệ, hơn nữa cả hai tuổi cũng đến tuổi rồi, quyết định trước hết sẽ đăng ký kết hôn trước, sau này mới tổ chức hôn lễ.”
Đề tài tổ chức hôn lễ, hai người cũng bàn bạc qua một lần, sau đó quyết định tạm gác lại, sau này sẽ tính tiếp.
Kỷ Tư Hà thực sự cao hứng:
“Đây quả là chuyện tốt, chúc mừng, chúc mừng con.”
Ông đi qua vỗ vỗ vai Lý Bành:
“Ngơ ngẩn gì nữa, chuẩn bị làm việc thôi.”
Chưa qua một ngày, mấy khoa trong bệnh viện đều đã đồn việc Ninh Chi là hoa đã có chủ, cũng có người trực tiếp chạy đến hỏi thăm, Ninh Chi chỉ cười mà không đáp, mong chuyện này sẽ sớm chìm xuống.
Vấn đề này, cô quả thật đi ngược lại hẳn với quá trình bình thường.
Ninh Chi lại một lần nữa cảm thấy đề nghị của Hề Lan Dự thật vi diệu.
-
Ninh Chi cùng Hề Lan Dự tầm tháng sau sẽ đi đăng ký kết hôn.
Cô chưa có kinh nghiệm gì, buổi tối tìm hiểu thông tin, mới biết được còn cần có ảnh chụp chung của cả hai. Hai người chỉ mới thấy mặt nhau vài lần, lấy đâu ra ảnh chụp đây. Đành phải dành ra một ngày, buổi sáng đi chụp hình, buổi chiều đi lãnh chứng.
Lúc Ninh Chi xuống lầu, Hề Lan Dự đã chờ sẵn.
Trông anh có vẻ mệt mỏi, nhưng bên cạnh là chiếc xe Rolls-Royce Phantom khét tiếng đang đậu.
Người này hẳn là vừa làm việc xong. Lần chiếc áo sơ mi tối màu đổi thành trắng, kết hợp chiếc kính có sợi dây đeo mỏng bằng bạc. Nhìn qua càng giống mấy tên văn nhân bại hoại.