Tôi Mở Công Viên Kỳ Ảo Ở Trái Đất

Chương 23: Trấn Nhỏ Hoa Nhài

Mạnh Nhạc cũng nằm trong đám người đang nhìn về phía âm thanh phát ra, chẳng qua vì số lượng người xếp hàng quá nhiều, cô lại không quá cao nên không nhìn thấy người kia chính là Tào Tiểu Lượng. Cô cười ha hả nói chuyện với bạn thân đang đứng bên cạnh: “Chiến Thần Vô Địch Làm Trời Làm Đất, ha ha ha ha ha, đây là cái kiểu nickname gì vậy? Nghe cứ như tên do mấy em học sinh tiểu học đặt ấy!”

Cô bạn thân đứng cạnh nói: “Cậu nghĩ nhiều rồi, học sinh tiểu học không đuợc vào công viên đâu.”

Cũng đúng nhỉ, đến tận bây giờ Công Viên Kỳ Ảo vẫn đang hạn chế độ tuổi của du khách. Mạnh Nhạc cảm thấy về vấn đề này thì công viên làm rất tốt. Trẻ con quá nhỏ tương đối phiền toái, nếu như bị đám quái vật trong Hành Lang Dài Ma Vật dọa sợ rồi khóc ầm ĩ trong đó thì sẽ ảnh hưởng rất nghiêm trọng tới những du khách khách! Vì thế, cô khẳng định: “Nhất định là một đứa nhỏ vừa mới bắt đầu học cấp hai!”

Hôm nay là thứ bảy, mới sáng sớm nô ɭệ của tư bản Mạnh Nhạc đã tới ủng hộ Công Viên Kỳ Ảo, ngoại trừ tình cảm đặc biệt trong lòng ra thì nơi này cũng thực sự rất hấp dẫn. Mỗi một lần tới Công Viên Kỳ Ảo đánh quái vật xong, mệt thì có mệt thật, nhưng lại có một loại cảm giác thoải mái không biết nên hình dung như thế nào, chất lượng giấc ngủ cũng tốt hơn nhiều so với trước kia. Mấy ngày nay khi thức dậy soi gương, Mạnh Nhạc phát hiện da mình cũng mềm mịn căng bóng hơn trước kia một chút. Cô nói với bạn mình: “Quả nhiên vận động chính là mỹ phẩm dưỡng da tốt nhất!”

Cô bạn bên cạnh sờ sờ mặt mình, cũng đồng tình mà gật gật đầu.

Công viên không chỉ có thêm một cái máy bán vé, bởi vậy đội ngũ tiến lên rất nhanh chóng, Mạnh Nhạc thấy vậy thì nhận xét: “Xem ra công viên thực sự có khu vực trải nghiệm mới mở rồi! Trước kia chỉ có 20 người được vào Công Viên Hoang Phế một lượt, các du khách khác không vào Hành Lang Dài Ma Vật thì sẽ phải đứng xếp hàng ngoài cổng, lúc nãy tớ thấy có hơn 50 người được vào trong rồi.”

Cuối cùng cũng đến lượt hai người mua vé, nick name trên Bảng Xếp Hạng Chiến Công của Mạnh Nhạc là Nhạc Tiểu Manh, chỉ biến hoá tên thật của mình một cách đơn giản. Tính cách của cô vốn hơi hướng nội nên cũng không quá thích phương thức bán vé này của công viên, hơn nữa cô cảm thấy việc lựa chọn sử dụng nick name thay cho tên thật chứng tỏ rất nhiều người đều chỉ muốn chơi trò chơi mà thôi. Công bố nickname và chiến công trước mặt nhiều người như vậy khiến cô cảm thấy vô cùng xấu hổ.

May mà cô không đặt nick name trẻ trâu như cái người lúc nãy. Không biết có thể kiến nghị với viên trưởng không nhỉ? Nếu có thể không công bố nickname và chiến công thì quá tốt.

Mạnh Nhạc vừa nghĩ như vậy vừa dùng điện thoại quét QR trả tiền vé.

【 Mời ngài nhận vé. 】

Lúc giọng nữ máy móc vang lên, Mạnh Nhạc hơi sửng sốt, cô có chút ngoài ý muốn lấy vé vào cửa ra. Người xếp hàng cô là đứa bạn thân, nhưng đến lượt cô bạn thì máy bán vé lại công bố nickname và chiến tích như bình thường.

Bạn thân của Mạnh Nhạc rất vui vẻ, “Tớ nằm trong top 10 của Bảng Xếp Hạng Chiến Công rồi đấy! Lúc nãy cậu có để ý không, mấy tên đứng đằng sau vừa nghe thấy nickname và thứ hạng của tớ xong thì đều sợ ngây người, ha ha ha ha! Trông cao lớn thô kệch như vậy mà chiến công còn kém đứa nhỏ con như tớ……”

Bạn thân hưng phấn nói chuyện ríu rít, Mạnh Nhạc lại hơi nhíu mày hỏi : “Vừa nãy cậu có để ý không? Cậu cũng không nghe thấy máy bán vé không giới thiệu nickname và thứ hạng của tớ, đúng chứ?”

Bạn thân gật gật đầu, “Đúng thật là không nghe thấy, chắc là lúc đó máy bán vé bị trục trặc gì đó thôi!” Thấy Mạnh Nhạc như đang suy tư gì đó, cô ấy hỏi lại: “Chẳng lẽ cậu còn tưởng rằng máy bán vé có thể đọc suy nghĩ của người khác à?”

Mạnh Nhạc ngẫm lại thấy cũng phải, chẳng lẽ máy bán vé còn có thể đọc được suy nghĩ của mình? Chắc chắn là do gặp trục trặc rồi, hoặc cũng có thể là do máy được thiết lập chế độ đọc ngẫu nhiên. Nghĩ như vậy, Mạnh Nhạc lập tức buông bỏ sự nghi ngờ trong lòng rồi vui vẻ vào công viên chơi với bạn thân.

Chỉ mới qua năm ngày ngắn ngủn, Công Viên Kỳ Ảo đã biến hóa hoàn toàn. Trước đây sau khi bước vào cổng lớn công viên thì sẽ nhìn thấy lối vào Công Viên Hoang Phế đầu tiên, bên phải là cổng vào Hành Lang Dài Ma Vật, bên phải là lối ra của hành lang dài. Nhưng bây giờ đã khác, bên cạnh biển hiệu Hành Lang Dài Ma Vật có thêm một tấm biển hướng dẫn nhắc nhở bên trái có thêm một lối rẽ dẫn thẳng tới Trấn Nhỏ Hoa Nhài và Hồ Nước Tím.

“Quả thật đúng như tài khoản weibo official đã giới thiệu, công viên mở thêm hai khu vực trải nghiệm mới nè!”

“Trấn Nhỏ Hoa Nhài là cái gì? Một trấn nhỏ trồng toàn hoa nhài à?”

“Còn cả Hồ Nước Tím nữa, nghe tên thấy có vẻ khá là bình thường.”

Xung quanh đều là tiếng các du khách khác đang sôi nổi bàn tán.

Vốn dĩ hai người Mạnh Nhạc định đi tới Công Viên Hoang Phế đánh quái vật khởi động trước, nhưng mà Công Viên Hoang Phế đã đầy người rồi, lượt tiếp theo phải chờ nửa tiếng nữa. Hai người hội ý một lúc rồi quyết định đi xem thử hai khu vực mới mở trước.

Đi theo chỉ dẫn của bảng hướng dẫn quả nhiên có thể thấy được bên cạnh cổng vào của Hành Lang Dài Ma Vật có thêm một ngã rẽ mà trước đó không có. Trước kia nơi này là bức tường vây, nhưng sau khi Công Viên Kỳ Ảo xây dựng thêm xong thì tường vây đã bị dỡ bỏ, thay vào đó là một con đường rộng rãi được tạo nên từ những hòn đá cuội rực rỡ sắc màu. Trong thành phố thì đá cuội không tính là hiếm thấy, nhưng cả một con đường được trải đầy đá cuội đẹp đẽ như thế này lại không có nhiều lắm. Hơn nữa không biết tại sao hôm nay sau khi đi vào công viên được một lúc thì mọi người đều cảm thấy rất thoải mái, nhưng thoải mái ở chỗ nào thì lại không nói ra được.

“Có thể là do thời tiết hôm nay dễ chịu cho nên không khí cũng trong lành hơn đấy!” Bạn thân của Mạnh Nhạc nhận xét như vậy.

Xung quanh có không ít du khách, hai người Mạnh Nhạc vừa đi theo dòng người vừa chụp ảnh. Đi dọc theo con đường này không bao lâu thì thấy một trấn nhỏ được xây dựng hoàn toàn bằng đá và ván gỗ, ngoài cổng vào còn treo một tấm ván gỗ bên trên ghi bốn chữ Trấn Nhỏ Hoa Nhài, nhìn giống y như đã tồn tại qua rất nhiều năm tháng vậy.

Đi vào trong thể thấy Trấn Nhỏ Hoa Nhài có khoảng hai ba mươi căn nhà nhỏ, ngoài ra còn có giếng nước, phòng chứa củi và khu vực trồng trọt để phục vụ cho cuộc sống hàng ngày của cư dân.

“Phong cách kiến trúc của Trấn Nhỏ Hoa Nhài này trông đặc biệt ghê!” Mạnh Nhạc nói. Bởi vì có kiến thức chuyên ngành nên cô biết rất nhiều các phong cách kiến trúc khác nhau cả ở trong lẫn ngoài nước, nhưng cô chưa từng thấy phong cách nào giống như trấn nhỏ trước mặt cả.

Hầu hết các căn nhà ở trấn nhỏ đều được xây bằng đá, cửa chính, cửa sổ và đồ dùng bên trong đa phần đều được làm từ gỗ. Mỗi một ngôi nhà đều có vài cái cửa sổ, nhưng tất cả đều rất nhỏ, nhìn qua có vẻ chỉ đủ cho một người chui vào. Mạnh Nhạc cảm thấy khá kỳ quặc, nếu là vì lấy ánh sáng thì tại sao không dứt khoát xây hẳn một cái cửa sổ lớn đi? Còn nếu là vì phòng trộm, tại sao mỗi một cái cửa sổ đều không lắp các thanh chắn mà lại giữ nguyên với kích cỡ đủ cho một người chui vào?

Nếu có trộm lẻn vào trấn nhỏ, không phải chỉ cần mở cửa sổ bằng gỗ ra là có thể chui vào rồi sao?

Hơn nữa cửa chính ở nơi này trông cũng rất kỳ quái, đều được làm bằng gỗ đặc rất dày nhưng lại cực kỳ chật hẹp. Kích cỡ của cửa chính chỉ có thể đủ cho một người ra vào, trên cửa còn có một cái lỗ nhỏ có thể khép mở được.

“Loại này kiến trúc này trông cứ như là để đề phòng không cho thứ gì đó đi vào ấy, hơn nữa thứ kia chắc chắn là khá lớn.” Mạnh Nhạc lẩm bẩm.

Cô bạn thân bên cạnh nghe vậy không cần nghĩ ngợi gì đã trả lời ngay: “Còn không phải là vì đề phòng ma vật sao?”

Mạnh Nhạc nghe vậy thì bừng tỉnh, đúng rồi nhỉ. Từ khi Công Viên Kỳ Ảo khai trương tới nay, hình thể của những con ma vật đó đều tương đối lớn, con nhỏ nhất cũng to hơn so với một người đàn ông trưởng thành nhiều. Kiến trúc nơi này trông giống như là một thôn xóm luôn phải chịu đựng việc bị ma vật quấy rầy, vì thế nên họ bắt buộc phải nghĩ ra cách phòng thủ. Xâu chuỗi lại thì tất cả mọi phong cách kiến trúc của trấn nhỏ này đều có lý do cả, dù chỉ nhìn một viên gạch hay một mảnh ngói cũng có cảm giác khác hẳn so với lúc trước.

Mạnh Nhạc có chút hưng phấn, “Công Viên Kỳ Ảo có tâm ghê luôn ấy!”

Trong lúc mọi người đang bàn tán xôn xao, bỗng nhiên có người hét to, “A! Ma vật!”

Mạnh Nhạc ngẩng đầu lên thì thấy một con rắn ba đầu khổng lồ bò ra từ trong một góc tối, mỗi cái đầu đều có răng nanh sắc bén, nửa người trên của nó nhìn qua cũng phải cao ít nhất 3 mét.

Lần này công viên không hề phát kính thực tế ảo cho du khách nên bọn họ đều trực tiếp nhìn thấy con ma vật này bằng mắt thường, mỗi người đều cảm thấy áp lực nặng nề. Hai chân Mạnh Nhạc thậm chí còn vô thức mềm nhũn ra, dường như cô đang trở về với lần đầu tiên tới Công Viên Kỳ Ảo và bị mấy con ma vật đáng sợ này dọa sợ tới mức hai đùi run rẩy, ngay cả dũng khí để chạy trốn cũng không có nổi.

Các du khách khác hầu hết cũng đều như vậy, trông con ma vật này thực sự quá chân thật, quá đáng sợ.

Vào lúc này, một giọng nói máy móc vang lên trên không trung.

【 Đây là con ma vật cấp 3 đã chiếm giữ Trấn Nhỏ Hoa Nhài và gϊếŧ hại tất cả các cư dân trong trấn, mong các dũng sĩ sẽ đánh bại rắn ba đầu và bắt nó trả giá cho những hành vi ác độc mà nó gây ra đi! 】

Cùng lúc đó, một đoạn video ngắn bỗng nhiên xuất hiện trên không trung. Các du khách thấy rắn ba đầu xâm nhập vào Trấn Nhỏ Hoa Nhài sát hại cư dân, thấy những cư dân chất phác thật thà đã dũng cảm vùng lên chiến đấu với rắn ba đầu để bảo vệ quê nhà, thấy cuối cùng bọn họ không thể đuổi nó ra khỏi trấn nhỏ mà đều vô lực ngã vào trong vũng máu……

Tuy video này không có âm thanh mà chỉ có hình ảnh, nhưng hốc mắt của rất nhiều du khách đều không kìm lại được mà nóng lên theo bản năng.

“Gϊếŧ rắn ba đầu!” Không biết là ai lên tiếng đầu tiên, ngay sau đó, dường như tất cả các du khách đang có mặt ở đây đều nhào tới. Trong số bọn họ có người mới chỉ có gậy gỗ do công viên phát, cũng có người đã có được các đạo cụ cao cấp hơn như Rìu Khai Sơn, thế nhưng lúc bày tất cả bọn họ đều đồng thời hét lớn một tiếng rồi xông lên. Ngay cả Mạnh Nhạc đang bị dọa đến mềm chân cũng giật mình tỉnh táo lại, đúng vậy, đây không phải chỉ là một hình ảnh thực tế ảo thôi à? Sao bà đây lại phải sợ chứ?!

Mạnh Nhạc hô to, “Xuất hiện đi, búa sắt cưng của chị!”

Ngay sau đó, một cái búa sắt lớn bỗng nhiên xuất hiện trên không trung sau đó rơi vào trong tay Mạnh Nhạc. Trong những tiếng đậu má đầy hâm mộ của những du khách xung quanh, cô cầm cây búa lên nện mạnh vào một cái đầu của rắn ba đầu.

Ai cũng đừng hòng ngăn cản bà đây kiếm giá trị chiến công!

***

Ngay trong ngày hôm đó, Trấn Nhỏ Hoa Nhài của Công Viên Kỳ Ảo và video về các cư dân trong trấn đều leo lên hot search weibo.