Livestream Cuộc Phỏng Vấn

Quyển 1 - Chương 3 (H)

Đầu tiên Kiều Nhã Hinh cởi đôi giày cao gót màu trắng của mình ra, sau đó cởi đôi tất màu da, để lộ bàn chân trắng nõn thanh tú và đôi chân thon dài trắng nõn.

“Tốt lắm, cứ tiếp tục đi.”

Người đàn ông đầu trọc thích thú quan sát, điều mà Kiều Nhã Hinh không biết chính là các camera xung quanh phòng đều đang phát sóng trực tiếp mọi thứ trong phòng phỏng vấn.

Sắc mặt Kiều Nhã Hinh càng đỏ hơn, cô từ từ cởi chiếc váy màu hồng ra, làn da trắng như tuyết lộ ra ngoài không khí, đến khi chỉ còn lại áo ngực và chiếc qυầи ɭóŧ màu trắng.

“Dáng người thực sự rất đẹp, chỗ nào cần thịt thì có thịt, chỗ nào cần gầy thì lại gầy.”

Người đàn ông đầu trọc cũng đứng dậy đi vòng quanh Kiều Nhã Hinh chăm chú quan sát, cặρ √υ' to đầy đặn trên ngực cô bị áo ngực ép lại tạo thành một khe núi sâu, thậm chí mơ hồ có thể nhìn thấy mấy cơ bụng trên vòng eo thon gọn của cô, cái mông thì vểnh lên trông rất hấp dẫn.

Mặt Kiều Nhã Hinh đỏ đến sắp chảy máu, cô cúi đầu thật sâu, dùng tay che lại phía trước qυầи ɭóŧ.

“Nhưng như vậy còn chưa đủ, phải tiếp tục.”

Người đàn ông đầu trọc ngửi thấy mùi thơm trên cơ thể cô, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve cánh tay trắng nõn mịn màng của cô.

“A... cái này... cái này không được đâu...”

Tất nhiên Kiều Nhã Hinh không đồng ý khi nghe điều này, cô có chút tức giận.

“Chúng tôi là công ty chính quy, phỏng vấn cái này là để bảo đảm cô có thể đáp ứng hoàn hảo yêu cầu công việc của chúng tôi hay không, tiền lương và đãi ngộ cao như vậy không phải là không có nguyên nhân.”

Nghe người đàn ông đầu trọc giải thích, Kiều Nhã Hinh nghĩ đến sự bất lực gần đây của cô trong lúc việc tìm việc làm, cô chỉ có thể từ từ cởϊ áσ ngực ra, một cặρ √υ' to đầy đặn lập tức nhảy ra, cô mơ hồ có thể nhìn thấy những mạch máu màu xanh lam và hai núʍ ѵú nhỏ màu hồng, hình dáng bộ ngực là hình giọt nước hoàn hảo.

“Được rồi, rất tốt.”

Đôi mắt người đàn ông đầu trọc dường như bắn hai tia sáng vào ngực Kiều Nhã Hinh, hắn giơ tay lên, nhéo mạnh núʍ ѵú hồng hào vài cái.

“A... việc này... anh không thể làm như vậy được... không phải là chỉ cần xem thôi sao... không thể chạm vào... a...”

“Cô Kiều Nhã Hinh, đừng suy nghĩ nhiều, đây chỉ là vì công việc thôi, cô có thể tiếp tục. Thời gian rất quý giá đấy.”

Người đàn ông đầu trọc hất văng bàn tay đang cố gắng ngăn cản của Kiều Nhã Hinh, tiếp tục dùng ngón tay nhéo vào núʍ ѵú hồng hào của cô rồi nhẹ nhàng xoa bóp.