Hóa Bướm

Chương 12

Thành viên phòng dự án 2 đang đi bên cạnh ngay lập tức ton hót trưởng phòng: "Dù gì anh ta cũng là cậu chủ của xí nghiệp Du Thị mà, có kiểu người đẹp nào là chưa gặp bao giờ đâu, cỡ này mà lọt vào mắt xanh của anh ta mới là lạ đó!"

"Ừm, cậu nói chí lý. Chỉ có mấy bọn ngây thơ, chưa trải sự đời mới dùng dăm ba thủ đoạn bỉ ổi như mỹ nhân kế này thôi!"

Dứt lời, Khương Sam đắc chí đi lướt qua.

Hạ Diên Điệp chỉ xem những lời chế giễu của họ như tiếng ruồi vo ve bên tai.

Song, cô bé sinh viên thực tập thì tức không chịu được, bĩu đôi môi bóng lưỡng như trét cả bình dầu lại gần Hạ Diên Điệp: "Chị Vanny, sao hôm nay chị khoan dung với trưởng phòng Khương thế ạ? Sao lại ăn nói khó nghe như đấm vào tai thế không biết!"

"Chị đang tích đức cho mình đấy em ạ."

"Dạ?"

Cô sinh viên ngờ nghệch quay qua.

Hạ Diên Điệp không tiếp tục đề tài này nữa. Lúc đi ngang qua khu vực làm việc của phòng dự án 1, cô chống tay lên ô làm việc gần nhất, nở nụ cười tươi tắn với lúm đồng tiền đẹp đẽ, không chút tì vết với các đồng nghiệp:

"Hôm nay vất vả cho mọi người rồi, tối nay đến Tinh Đình ăn nhé, ai đi cũng được, tôi mời."

"Woa! Tinh Đình luôn kìa! Cảm ơn trưởng phòng!"

"Trưởng phòng vạn tuế!"

"..."

Hạ Diên Điệp trở về vị trí làm việc của mình với nụ cười dịu dàng, đầy thiện chí trên môi.

Của đi thay người, đây là nguyên tắc thứ hai mà cô đặt ra trong đời mình.

Tiếc thay, lần này nguyên tắc ấy không còn ứng nghiệm nữa.

Nửa tiếng sau, cửa phòng họp được mở ra một lần nữa, tổng giám đốc Đinh của họ cười tươi rói chạy thẳng đến khu làm việc của phòng dự án.

Hạ Diên Điệp dõi theo từ xa, linh tính mách bảo cô sắp có chuyện không hay xảy ra.

Sau đó, cô nghe thấy giọng nói đầy hân hoan của Đinh Vấn: "Tiểu Hạ, Khương Sam, tối nay đi ăn với tổng giám đốc Du của Helena, hai người chừa lịch trống ra đi, ok chứ?"

"..."

No no no no no!