Anh Ấy Nhẹ Nhàng Hôn

Chương 1: Nếu Ông Trời Thiên Vị Anh, Em Nên Quay Lại

1) Em đã chết vì anh và sống vì anh.

Nếu gặp phải một người đã chết trong truyền thuyết, nên có phản ứng gì đây?

Nếu người này từng là nốt ruồi chu sa trong lòng bạn, mà bạn vì cô ấy, sống như một cái xác không hồn sáu năm, nhưng cô ấy lại đang êm đẹp, mọt chút cũng không tổn hao gì, thậm chí còn gọi một bàn món ngon mỹ vị trong khách sạn, không chỉ ăn nhẹ nhàng vui vẻ, còn thường xuyên cười đến ngả nghiêng với người đàn ông khác, bộ dạng vô lo vô nghĩ, bạn nên có phản ứng gì?

Tô Nam không biết người khác sẽ như thế nào, chỉ biết trái tim mình từ khϊếp sợ đến mừng như điên, lại đến phẫn nộ, giống như tàu lượn siêu tốc, chết đi rồi lại sống lại.

“Sao vậy?" Lạc Lan nhìn thấy sóng to gió lớn trong mắt Tô Nam, tò mò hỏi.

Tô Nam lại ngoảnh mặt làm ngơ, đột nhiên sải bước đi về phía trước, anh đi gấp như vậy, giống như chỉ cần chậm một bước, sẽ mất đi bảo bối yêu quý trong lòng vậy.

Lạc Lan nhìn về phía Tô Nam, xa xa có một đôi nam nữ ngồi, lưng của người nam đó đối với phía anh, không nhìn thấy dung mạo, nữ dung mạo xinh đẹp, mắt ngọc long lanh, đôi mắt chớp chớp, cực kỳ giống sao trên trời, giờ phút này, cô ấy đang cười đến ngả nghiêng, đúng thật là, ừ, nửa điểm hình tượng cũng không có, nhưng lại hết sức đáng yêu.

Lúc Cố Nhiễm nhìn thấy Tô Nam, đang rót một ngụm nước ép vào miệng, cô giật mình, liền sặc nước ép ra. Cô ho đến đỏ bừng cả khuôn mặt, nhìn xung quanh một phen, muốn tìm một chỗ có thể trốn, nhưng cô còn chưa bình tĩnh lại, người đó đã gần ngay trước mắt.

Cố Nhiễm cuống quá làm liều, che mặt trốn vào dưới gầm bàn.

“Ôi, chị Nhiễm Nhiễm, chị làm sao vậy? Đồ rơi dưới gầm bàn sao?" Tần Vũ ngồi đối diện cô không rõ nguyên do, nghi hoặc hỏi.

Mặt Cố Nhiễm có chút méo mó, không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo, anh không gọi tên cô sẽ chết sao?

Hơi thở của Cố Nhiễm không khỏi dồn dập hơn, cô đã nhìn thấy đôi giày da màu đen đứng trước mặt cô, nhưng cô vẫn không dám đi ra ngoài, thậm chí không dám ngẩng đầu lên.

Cô nghĩ bọn họ sẽ gặp lại, cũng tưởng tượng rất nhiều cảnh tượng, nhưng cô không nghĩ tới thật sự gặp, mình lại không có tiền đồ như trước kia, rõ ràng cô không có làm chuyện trái lương tâm, nhưng cô lại không dám gặp anh.

“Cố Nhiễm, ra đây." Tô Nam tuyệt đối không ngờ phản ứng đầu tiên của Cố Nhiễm khi nhìn thấy anh lại là trốn đi, lập tức nổi trận lôi đình, nhưng anh vẫn bình tĩnh, cắn răng gọi một tiếng.