Tích Trữ Trong Mạt Thế: Cách Thức Sinh Tồn Kiểu "Giả Gà Mờ" Của Sát Thủ Siêu Cấp

Chương 14: Đưa chị dâu tương lai của các cậu về nhà

"Kỷ Lâm Uyên, anh bị bệnh à?"

Sau khi lên máy bay, Kỷ Lâm Uyên đặt Tô Ninh ngồi xuống bên cạnh mình, giúp cô thắt dây an toàn.

Gương mặt của Tô Ninh hơi ửng đỏ, chắc chắn vừa rồi đàn em của Kỷ Lâm Uyên đã thấy hết, không biết chừng ở sau lưng sẽ đồn đại về quan hệ giữa anh và cô!

Kỷ Lâm Uyên vẫn bình tĩnh giải thích nói.

"Anh không điên, anh chỉ muốn tốt cho sức khỏe của em thôi."

"Anh không sợ đàn em nói lung tung à?"

Tô Ninh nghiến răng, có cảm giác muốn đánh chết gã đàn ông này.

"Nói gì thế? Hả?"

Đương nhiên Kỷ Lâm Uyên biết, nhưng anh cố ý. Anh muốn biểu thị công khai chủ quyền với cô trước mặt những kẻ đàn em này.

"Lười nói nhảm với anh, anh đưa tôi trở về, sẵn tiện đưa những thứ kia cho tôi."

"Tôi có thể hiểu thành cô mời tôi đến nhà cô không?"

Ánh mắt của Kỷ Lâm Uyên sáng rực lên, khóe miệng cong lên nụ cười.

"Mời anh cái quỷ đấy!"

Tô Ninh vốn cảm thấy tính cách của mình rất bình tĩnh, nhưng hôm nay gặp gỡ Kỷ Lâm Uyên, cô cảm thấy mình không bình tĩnh được!

Kỷ Lâm Uyên nhìn thấy Tô Ninh tức giận, anh có chừng mực không phải thật sự muốn chọc giận Tô Ninh.

"Được rồi, không chọc giận em nữa, lời anh từng nói đương nhiên sẽ nhớ rõ, những vũ khí tối nay có được đều của em. Đồng thời, anh sẽ đền bù cho em vài thứ."

"Không cần, tôi chỉ cần những thứ thuộc về tôi là được."

Tô Ninh sợ Kỷ Lâm Uyên gài bẫy mình, người đàn ông này vốn không thông suốt như ở kiếp trước. Ở kiếp này, Kỷ Lâm Uyên chính là kẻ lưu manh!

"Đừng vội từ chối, nói không chừng em sẽ cần những vật đó đấy!"

Tô Ninh liếc mắt, ngoại trừ vũ khí nóng ra, những vật tư sinh tồn gần như có tiền sẽ giải quyết được, cô sẽ không bị mắc mưu.

Sau khi tất cả đàn em của Kỷ Lâm Uyên lên máy bay, máy bay trực thăng quay về An Thành.

Trên con đường này, tất cả mọi người trên máy bay dè dặt nhìn thủ lĩnh của bọn họ và Tô Ninh.

Nhất là Lục Minh, anh ta càng nhìn càng cảm thấy Mèo Trắng và thủ lĩnh của mình vô cùng xứng đôi!

Nhưng nhìn kỹ, đột nhiên Lục Minh nhìn thấy dưới cổ áo mở rộng của thủ lĩnh nhà mình có mấy vết đỏ khả nghi.

Dường như anh ta nghĩ đến chuyện gì đó, quay đầu nhìn về phía cổ trắng nõn của Tô Ninh.

Đúng là cũng thấy được mấy vết đỏ khả nghi.

Lục Minh bừng tỉnh, thảo nào vừa rồi hành động và vẻ mặt của thủ lĩnh nhà bọn họ vô cùng kỳ lạ, thì ra bị người ta ăn rồi!

Nhìn vết đỏ trên cổ của Tô Ninh, thủ lĩnh của bọn họ rất mạnh mẽ.

Tô Ninh cảm nhận được ánh mắt của Lục Minh, cô ngẩng đầu lên nhìn anh ta.

Lại nhìn thấy anh ta chăm chú nhìn mình, dáng vẻ như hiểu ra.

Đến rồi, cô biết sẽ có tình huống này mà.

Mà Kỷ Lâm Uyên ở bên cạnh đương nhiên đã biết Lục Minh phát hiện dấu vết trên người mình, anh sẽ không thừa nhận mình cố ý mở rộng cổ áo như thế.

Lần này, Tô Ninh ngồi máy bay cảm thấy vô cùng khó chịu. Không nói đến ánh mắt đám người Lục Minh nhìn cô như chị dâu, thậm chí Kỷ Lâm Uyên còn nhìn cô với ánh mắt trần trụi.

Khoảng nửa canh giờ sau, cuối cùng máy bay dừng ở bãi đất trống ở ngoại ô An Thành.

Lần này Tô Ninh thông minh hơn, máy bay vừa dừng lại, cô đã cởi dây an toàn, đứng dậy dẫn đầu đi đến cửa cabin.

Vào giây phút cabin mở cửa ra, cô cẩn thận nhảy xuống.

Lúc đứng vững trên đất, Tô Ninh không hề cảm thấy thân thể có gì khó chịu cả, cô thở ra một hơi.

Đáng tiếc, vì cô đi xuống máy bay trước nên bỏ qua cuộc trò chuyện giữa Kỷ Lâm Uyên và đàn em của anh.

"Mọi người về trước đi, nói với lão nhị đã làm xong mọi chuyện rồi, nhưng kế hoạch có thay đổi."

"Vậy thủ lĩnh thì sao?"

Lục Minh không có ý tốt nhìn chằm chằm thủ lĩnh của mình, đột nhiên hỏi ngược lại.

"Khụ khụ, tôi muốn đưa chị dâu tương lại của các cậu về nhà."

Kỷ Lâm Uyên ho khan mấy tiếng, bình tĩnh biểu lộ thái độ của mình với bọn họ. Tất cả mọi người càng hiểu rõ hơn.

"Đã hiểu! Thủ lĩnh."

Mà Tô Ninh thật sự không biết mình bị Kỷ Lâm Uyên chụp mũ chị dâu tương lại hắt hơi một cái.

"Kỷ Lâm Uyên, anh đang làm gì thế?"

Tô Ninh nhìn thoáng qua đồng hồ mình đeo trên cổ tay, bây giờ đã hai giờ sáng, cô còn muốn chạy về biệt thự gặp Đại Bạch nữa.

"Tới đây."

Kỷ Lâm Uyên vừa mới đi đến cửa cabin đã nghe thấy tiếng thúc giúc vội vàng của Tô Ninh.

Sau khi anh xuống trực thăng, dẫn Tô Ninh đi lên xe việt dã version VIP lúc trước.

Lần này Tô Ninh vẫn ngồi ở phía sau, không vì gì khác, chỉ vì đề phòng bị Kỷ Lâm Uyên sàm sỡ.

Bây giờ bọn họ đều biết đối phương trùng sinh, có không gian bí mật.

Cô có thể tin tưởng Kỷ Lâm Uyên nhưng không có nghĩa cô tiếp nhận anh làm người đàn ông của mình.

Nhiều nhất chỉ tính là tình một đêm.

Kỷ Lâm Uyên không biết Tô Ninh nghĩ như thế, anh đang nghĩ phải làm thế nào mới có thể ở cạnh Tô Ninh.

Anh biết cô lo ngại không tham gia vào bất cứ đội ngũ nào, nhưng không sao, anh sẽ không bắt buộc cô.

Chỉ là những đàn em dưới tay anh có ân tình to lớn với anh.

Kiếp trước, cho dù tận thế đến, bọn họ cũng không rời bỏ mình, tin tưởng và tôn trọng anh vô điều kiện. Thậm chí, nhiều lần trong lúc nguy hiểm còn cứu anh khỏi dầu sôi lửa bỏng.

Cho nên, đời này anh vẫn định dẫn dắt những người anh em kia sinh tồn trong tận thế.

Về phần Tô Ninh, đương nhiên anh sẽ không bỏ rơi cô. Cô đã không muốn gia nhập vào đội của anh cũng không sao, chẳng phải anh gia nhập vào đội của cô là được à?