Mạt Thế: "Hôn Quân" Trở Lại Dạo Chơi

Chương 26

Ổn định lại tinh thần một lúc, cô mới thoáng thở phào, liếc nhìn về phía khu vực hầm trú ẩn.

Khoảng cách hiện tại đã hơn một cây số!

Không hổ là tang thi biến dị cấp bốn, không ngờ còn có thể công kích xa như vậy, trực tiếp đánh vào tinh thần, khiến người ta không cách nào trở tay!

Lại nói, cũng may cô là biến dị nửa tang thi, năng lượng vì hỗn hợp mà hỗn loạn, yếu ớt hơn tang thi cấp một và nhân loại bình thường nhiều, nên nếu như không chú tâm để ý sẽ không phát hiện được.

Đó cũng là nguyên do, Trịnh Kim Bảo có thể ở dưới mí mắt tang thi cấp bốn giở trò rút củi dưới đáy nồi lâu như vậy. Nếu như đổi lại là kẻ khác, khẳng định là đã sớm bị phát hiện…..

Về phần vì sao lúc vừa phát hiện, tang thi cấp bốn không lập tức dùng dị năng tinh thần công kích mình, có lẽ là bởi vì liên tục kêu gọi đồng bọn, tiêu hao lượng lớn dị năng, nên muốn bảo trì cho việc tấn công căn cứ loài người….. hoặc cũng có thể, là tự tin đàn em của mình có thể bắt được một kẻ năng lượng chập chờn là cô chăng?

Nếu như vậy, tại sao vừa rồi nó lại không chút kiêng dè mà phát động công kích mình? Hơn nữa còn chuẩn xác trong khoảng cách xa như vậy? Không sợ tiêu tốn quá nhiều dị năng hay sao?

Trịnh Kim Bảo yên lặng hít thở sâu một lúc lâu sau mới lắc đầu, chậm rãi xoay người rời đi.

Mặc kệ, trong trường hợp không thể kháng lại tinh thần công kích, vẫn nên tìm một chỗ cách xa, mở ra hình thức “bế quan tu luyện” vẫn hơn!

Cái loại tinh thần công kích này…. Cô thật sự không muốn phải chịu đựng thêm lần nào nữa…..

…..

Lý Thịnh ngồi yên lặng một lúc lâu, mới mở hai mắt kích động nhìn về phía đội trưởng của mình: “Đội trưởng, tang thi bên ngoài giảm mạnh, chỉ còn lại không tới hai ngàn!”

Dương Dịch không khỏi có chút ngoài ý muốn, Lý Thịnh lại nói tiếp: “Vừa rồi tang thi biến dị kia phát động công kích tinh thần hướng ra ngoài, đoán chừng là có người nào đó tới giúp chúng ta….”

Nói tới đây, hắn không nhịn được mà cao hứng: “Đội trưởng, có phải người bên trên phái người tới không? Quân tiếp viện đến rồi?”

Mấy anh em xung quanh nghe vậy cũng vội vây quanh bọn họ, mặc dù không nói lời nào, nhưng trong đôi mắt mỗi người đều ánh lên sáng ngời.

Quân tiếp viện tới? Bọn họ có hi vọng!

Dương Dịch nhướng mày im lặng không nói.

Hiển nhiên, hắn cũng nghĩ là do quân tiếp viện đã tới.

Suy cho cùng, chỉ có quân tiếp viện, mới có thể trong thời gian ngắn loại bỏ nhiều tang thi như vậy. Nhưng…. Có thật sự là như vậy chăng?

“Thịnh, tang thi bị triệt bắt đầu từ lúc nào?”

Lý Thịnh nghe hỏi thì đột nhiên ngẩn ra, sau đó mới gãi đầu có chút xấu hổ: “Cái này…. Em cũng không rõ!”

Đầu mày Dương Dịch lại càng nhíu sâu.

Triệt tiêu hơn một ngàn tang thi, chắc chắn phải phái ra số người vô cùng lớn. Lại nói, cho dù có âm thầm công kích, cũng không cách nào không gây nên chút động tĩnh nào như vậy.

Lũ tang thì vô cùng thính với máu thịt, chỉ cần con người vừa xuất hiện, liền có thể dẫn đến bọn chúng cuồng loạn tấn công….

Chẳng lẽ là bắn tỉa tầm xa?

Nhưng hiện tại đã hơn một năm kể từ mạt thế, nguyên liệu đạn dược phải nói là vô cùng khan hiếm. Cấp trên thật sự bỏ được vốn liếng lớn như vậy để tấn công từ xa sao?

Không thể nào!

Dương Dịch không nhịn được mà lắc đầu.

Theo như hiểu biết của hắn đối với những người kia, chắc chắn bọn họ sẽ tận dụng sức mạnh của dị năng giả - nguồn năng lượng có thể bổ sung, tận lực tiết kiệm tài nguyên chưa thể phục hồi…..

Chẳng lẽ hắn nghĩ sai rồi chăng?

Quá bất thường, điều này thật sự quá bất thường!

Dương Dịch càng nghĩ, càng cảm giác đầu đau, cuối cùng chỉ có thể cắn răng, tạm thời bỏ vấn đề khó nhằn này qua một bên!

Suy cho cùng, thì kết quả trước mắt này, hiển nhiên là có lợi đối với bọn họ.

Lúc đầu còn tưởng là phải cầm cự rất lâu, căn cứ Hà Ninh gần nhất cũng cách nơi này hơn bảy trăm cây số, đi đi lại lại, chưa kể còn phải bảo vệ đám người di cư, hợp quân,… đều là chuyện không thể làm xong trong ngày một ngày hai.

Về phần những căn cứ nhỏ khác…. Ngay cả căn cứ lớn như Nguyên Nghĩa cũng bị chiếm đóng chỉ trong một đêm, thì khỏi phải nói, những nơi kia hẳn đã sớm bị san thành bình địa…

Lương thực dự trữ đã không còn lại bao nhiêu, thêm vào hơn trăm ngàn miệng ăn núi lở. Tiếp tục cầm cự cũng chỉ còn lại không tới mấy ngày….

Dương Dịch như nhớ ra điều gì đó, quay đầu nhìn Lý Thịnh.

“Thịnh, cậu vừa nói tang thi biến dị phát động công kích hướng ra ngoài?”

Tạ Trung vừa đến gần nghe được câu này, hai tròng mắt lập tức co rút lại, quay đầu hô với quân sĩ phía sau: “Nhanh, đi gọi anh em dị năng giả tới, chúng ta tiến công nhanh!”

Khóe môi Dương Dịch cong lên, đạo lý này gọi là, trọng bên này nhẹ bên kia!