Mạt Thế: "Hôn Quân" Trở Lại Dạo Chơi

Chương 24

Từ đầu đến cuối, tang thi chuột chũi đều im lặng núp dưới lòng đất không rên lấy một lời!

Đó là kết cục đã định, không thể nào thay đổi!

Tang thi biến dị cấp bốn sau khi hấp thụ xong tinh hạch cấp hai, cảm giác lượng dị năng bị tiêu hao trong mấy ngày qua đang chậm rãi được bổ sung trở lại.

Cúi đầu nhìn cái xác thủng đầu của tang thi chim đã chết, nó lại không nhịn được mà nghiến răng ken két, vận dụng tinh thần công kích….

Trịnh Kim Bảo cõng theo balo chạy nhanh trở về.

Ba ngày qua cô thu hoạch không tệ, hiện tại lại thêm một viên cấp hai, thật đúng là bội thu mà, may mắn quá đi!

Tính ra số lượng này cũng đã đủ để cô thăng cấp, không cần thiết phải tiếp tục ở lại đợi tang thi cấp bốn công kích….

Chưa tới hai phút, Trịnh Kim Bảo đã thoăn thoắt chạy xa gần một cây số, nhưng bỗng nhiên, một cảm giác choáng đầu từ đâu bỗng đột nhiên đánh úp lại khiến cô sững người.

Theo sau đó, là những tiếng rầm rì đinh tai nhức óc, đánh thẳng vào trong tâm trí: “Tại, sao? Tại, sao? Tại, sao? Tại sao tại sao tại sao…..”

Khuôn mặt Trịnh Kim Bảo nháy mắt trắng bệch, cắn chặt răng lao nhanh về phía trước.

Mặc dù đã cố gắng tăng nhanh tốc độ, nhưng Trịnh Kim Bảo vẫn phải chịu đựng tinh thần công kích kéo dài chừng nửa phút.

Sau khi cảm giác châm chít đau nhói đó mất đi, cô mới loạng choạng đứng tựa người vào một thân cây, ngẩng đầu thở dốc.

Từng giọt mồ hôi lớn như ngọc liên tục túa ra như tắm, tinh thần công kích khiến não chịu tổn thương không nhỏ, đau nhói tới mức choáng váng, khiến người ta muốn lập tức đương trường hôn mê.

Ổn định lại tinh thần một lúc, cô mới thoáng thở phào, liếc nhìn về phía khu vực hầm trú ẩn.

Khoảng cách hiện tại đã hơn một cây số!

Không hổ là tang thi biến dị cấp bốn, không ngờ còn có thể công kích xa như vậy, trực tiếp đánh vào tinh thần, khiến người ta không cách nào trở tay!

Lại nói, cũng may cô là biến dị nửa tang thi, năng lượng vì hỗn hợp mà hỗn loạn, yếu ớt hơn tang thi cấp một và nhân loại bình thường nhiều, nên nếu như không chú tâm để ý sẽ không phát hiện được.

Đó cũng là nguyên do, Trịnh Kim Bảo có thể ở dưới mí mắt tang thi cấp bốn giở trò rút củi dưới đáy nồi lâu như vậy. Nếu như đổi lại là kẻ khác, khẳng định là đã sớm bị phát hiện…..

Về phần vì sao lúc vừa phát hiện, tang thi cấp bốn không lập tức dùng dị năng tinh thần công kích mình, có lẽ là bởi vì liên tục kêu gọi đồng bọn, tiêu hao lượng lớn dị năng, nên muốn bảo trì cho việc tấn công căn cứ loài người….. hoặc cũng có thể, là tự tin đàn em của mình có thể bắt được một kẻ năng lượng chập chờn là cô chăng?

Nếu như vậy, tại sao vừa rồi nó lại không chút kiêng dè mà phát động công kích mình? Hơn nữa còn chuẩn xác trong khoảng cách xa như vậy? Không sợ tiêu tốn quá nhiều dị năng hay sao?

Trịnh Kim Bảo yên lặng hít thở sâu một lúc lâu sau mới lắc đầu, chậm rãi xoay người rời đi.

Mặc kệ, trong trường hợp không thể kháng lại tinh thần công kích, vẫn nên tìm một chỗ cách xa, mở ra hình thức “bế quan tu luyện” vẫn hơn!

Cái loại tinh thần công kích này…. Cô thật sự không muốn phải chịu đựng thêm lần nào nữa…..