Lời nói của Bạc Uyển cũng nhắc nhở Thời Noãn.
Tình cảnh vốn đang không tốt của cô càng thêm chó cắn áo rách.*
*Chó cắn áo rách(雪上加霜): Đã khó khăn, khổ sở cùng cực lại còn gặp tai họa, rủi ro.
Sao cô lại quên Bạc Yến cơ chứ?
Hay là nói, tại sao cô lại không muốn nhớ tới hắn?
Rõ ràng trước đó, cô đã từng ỷ lại hắn như vậy, dù chuyện có nhỏ như thế nào cũng luôn chia sẻ với hắn.
Có phải là cô không yêu hắn nhiều như mình nghĩ.
Hay là nói, người mà cô vẫn luôn yêu, chính là người giả hoàn toàn không tồn tại kia.
Mà lúc này Bạc Yến cũng đã biết chuyện xảy ra ở trường cô.
Đế đô nơi có những tòa kiến trúc nổi tiếng, trong văn phòng trên tầng cao nhất của tòa Phú Sĩ.
Bạc Yến mặt một bộ vest sang trọng đang ngồi ở trên ghế giám đốc được làm từ da thật.
Sống lưng thẳng tắp, tư thế ưu nhã.
Hắn nhìn hình ảnh được gửi từ trường học, Cố Tư đang ca hát.
Thời Noãn dựa vào lan can xem náo nhiệt.
Còn có Phương Nhã ở trong phòng vũ đạo ngăn không cho Thời Noãn đi.
Càng nhìn, lệ khí* trong đáy mắt hắn càng nhiều.
*Lệ khí(戾气):tức giận. Mang tâm lý hoặc có xu hướng tàn nhẫn, cực đoan.
Từ lúc bắt đầu hắn đã muốn thông báo cho tất cả mọi người biết Thời Noãn là người phụ nữ của hắn.
Muốn trực tiếp nhốt cô vào trong trang viên do chính mình tạo ra.
Nơi đó cái gì cũng có, cô muốn gì hắn cũng có thể cho, cô chỉ cần vô tư thoải mái, vui vẻ chờ hắn về nhà là tốt rồi.
Nhưng Kim Minh nói như vậtykhông được.
Nói cô gái ấy nhìn có vẻ mềm mại, giống như con thỏ con nhỏ, nhưng nội tâm lại rất kiên định, cương liệt.
Muốn có được cô ấy, nhất định phải để cô ấy thích hắn.
Hắn chỉ có thể nhịn du͙© vọиɠ xuống, bỏ qua suy nghĩ trong lòng, đóng vai một người đàn ông lịch sự dịu dàng ở trước mặt cô.
Ở trong lòng hắn hận, phỉ nhổ nhân vật này.
Nhưng đồng thời cũng dùng nhân vật này hưởng thụ sự dịu dàng, ấm áp mà cô đối với hắn.
Lần đầu tiên cô cười với hắn, lần đầu tiên chủ động nắm tay hắn, lần đầu tiên hôn hắn.
Nhìn thấy cô ngày càng đến gần hắn.
Nhưng sau lưng, hắn lại hận lớp vỏ bọc này, thậm chí ghen ghét đến phát điên.
Du͙© vọиɠ khống chế cô càng ngày càng mạnh, lúc nào cũng muốn biết cô ở đâu, đang làm cái gì, hận không thể sau một giây lập tức bắt cô đến bên cạnh mình, nhốt lại.
Mà giờ phút này, hắn nghĩ muốn ngay lập tức vọt tới trường ôm cô về nhà, bảo vệ cô thật tốt.
Bất luận là Hà Giai Giai, hay là Phương Nhã, tất cả đều đáng chết.
Những người ăn hϊếp cô gái nhỏ của hắn đều đáng chết.
Nhưng mà cô lại không thích dáng vẻ này của hắn.
Xảy ra chuyện lớn như vậy cô cũng không gọi điện thoại cho hắn.
Rõ ràng cô biết chỉ cần công khai thân phận của mình thì chuyện này có thể giải quyết dễ dàng, nhưng cô lại không nói ra.
Cô không thích hắn.
Người mà cô yêu từ trước đến giờ không phải là hắn.
Hắn vẫn luôn không thể tin được, cũng không dám chấp nhận.
Nhưng giờ phút này hắn lại không thể không chấp nhận, tin tưởng.
Hắn cúi thấp đầu xuống, cười tự giễu, những tia máu trong đôi mắt đen bắt đầu lan ra, lệ khí từ cơ thể tràn ra xung quanh.
Thân hình cao lớn bỗng nhiên đứng lên, tức giận quét hết tất cả mọi thứ trên bàn xuống đất.
Tiếng gõ cửa vang lên.
Trần Nhất đẩy cửa bước vào.
“Bạc Tổng, bác sĩ Kim tới.”
“Bảo cậu ta cút đi!”
“Sao mà tính tình của cậu lại dễ nổi nóng như vậy? Tiểu mỹ nhân nhà cậu sao lại giận cậu rồi.”
Một người đàn ông đội mũ lưỡi trai, mặc quần áo màu trắng thoải mái đi vào.
Cậu ta có một cặp mắt đào hoa xinh đẹp, cười ha ha nhìn Bạc Yến.
Bạc Yến ngẩng đầu nhìn về phía cậu ta, trong đầu giống như là có một cái chùy lớn, không ngừng đập lên dây thần kinh của hắn.
Đau đớn không thôi.
Cơn giận dữ nổi lên.
Trán của hắn nổi lên rất nhiều gân xanh.
Ma quỷ từ trong thân thể thức tỉnh.
“Cút! Cút đi!!” Hắn dùng chút lý trí cuối cùng hét lên.
Sắc mặt của Kim Minh bỗng trở nên nghiêm trọng.
“Hắn phát bệnh rồi, nhanh lên, giữ chặt hắn! Tôi đi tìm thuốc!”
Trần Nhất nhanh chóng chạy tới, ngăn Bạc Yến lại.
Nhưng Bạc Yến từ nhỏ đã học quyền kích, hơn nữa giá trị vũ lực trong cơn tức giận tăng lên rất nhiều.
Một quyền đánh vào trên mặt Trần Nhất.
Trần Nhất ngã xuống đất, sau đó nhanh chóng đứng lên, nhào tới, ngăn Bạc Yến đang muốn đi ra ngoài.
Mà ở bên kia, Kim Minh nhanh chóng lấy thuốc ở trong ngăn kéo ra, đổ mấy viên, nhanh chóng chạy đến bên cạnh Bạc Yến.
Xiao xian xian: Hello mí bà, sau chương này tui sẽ setvip. Giá chương sẽ thay đổi theo số chữ nha, chương nào nhiều chữ quá tui sẽ tách ra thành 2 chương, tại nhìn 1 chương nhìu vàng quá hơi ngán á. Đây là bộ đầu tay sau khi tui tách ra làm riêng, mn có góp ý gì có thể cmt hoặc nhắn tin trực tiếp cho tui nhé.
P/S: Tui có kinh nghiệm edit 2 năm nên mn yên tâm ko dẫm phải lôi đâu nha, không dám nhận mình vip nhưng kinh nghiệm của tui cũng đủ sài á. Không có chuyện quăng AI hay chat GPT lấy số lượng đâu, mn yên tâm nhé.