Nói cho cùng, đời trước phụ hoàng sau khi nghĩ kỹ đã không lưu nàng lại.
Mà để ta mang về trong phủ, chăm sóc cẩn thận.
Khoảng thời gian này Tống Uyển Uyển ở bên cạnh ta đã thông đồng với những tên vô ơn đó.
“Điện hạ!”
Ta vừa mới ra khỏi điện liền nghe thấy phía sau có giọng nói dịu dàng gọi lại.
Là Chử Kỳ.
Con tin của Tống Quốc.
Số lượng con tin các quốc gia khác trong hoàng cung Đại Tần không ít, nhưng Chử Kỳ là người sống tốt nhất.
Nguyên nhân cũng không có gì, chỉ là do ta thích khuôn mặt của hắn.
Nhưng hôm nay nhìn chỉ thấy buồn nôn.
Ta không dừng bước, lại không nghĩ tới người này chạy đuổi theo.
Giơ tay hành lễ.
Thái độ cung kính, thậm chí trông còn rất hèn mọn.
Cổ tay áo to rộng trượt xuống, lộ ra phân nửa cánh tay đều là vết xanh tím.
Đó là lúc trước ta để lại.
Con tin ở trong hoàng cung vốn đều sống không tốt.
Vì thế ta dùng thủ đoạn lưu lại vết sẹo trên người hắn, nhìn qua thì nghiêm trọng nhưng không quá đáng ngại.
Sau đó nghĩ biện pháp đưa hắn vào phủ Công chúa, để hắn ở đó yên tâm chờ đợi ngày quay về Tống Quốc.
Chử Kỳ lại bởi vậy hận ta dùng mọi cách làm nhục hắn.
Vì thế nhân lúc ở trong phủ phối hợp với Tống Uyển Uyển tỉ mỉ bày mưu tính kế hại ta.
Thấy ta nhìn cánh tay hắn mấy lần, tai Chử Kỳ không tự giác đỏ lên.
“Bệ hạ cho phép nô sau này đi theo điện hạ.”
Hắn ngước mắt nhìn ta, trong đáy mắt đong đầy ý cười chân thành.
Ở trước mặt ta, từ trước đến nay Chử Kỳ chỉ có thể tự xưng là "nô".
Lại nói thầm: “Điện hạ, nô có thể phụng dưỡng điện hạ.”
(*phụng dưỡng: kiểu dạng hầu hạ về mọi phương diện)
—— “Điện hạ, ngươi có thể phụng dưỡng ta.”
Cùng một người, cùng những lời nói gần như giống nhau.
Nhưng vị trí trên dưới lại điên đảo rối loạn.
Mang đến cảm xúc cũng không giống nhau.
Ta rũ mắt che khuất chán ghét và hận ý trong đáy mắt, nghiêng đầu nhìn Chử Kỳ.
Cười nhạt: “Khi nào thì bổn cung lại yêu cầu một đứa con hoang có thân phận ti tiện như ngươi theo bên người?”
Vừa dứt lời, sắc mặt Chử Kỳ tái nhợt.
Chử Kỳ là hài tử sinh hạ sau khi hoàng đế Tống Quốc say rượu sủng hạnh một cung nữ.
Hắn vốn sinh ra trong tự ti, trong xương cốt tràn ngập vặn vẹo thô bạo.
Cho nên sau khi quay lại Tống Quốc cầm quyền, chuyện thứ nhất Chử Kỳ làm là gϊếŧ hết những người năm đó biết chuyện này.
Ta nhìn hắn vì những lời này mà sắc mặt đột nhiên suy sụp, vẫn cảm thấy không đủ.
Vừa định mở miệng, đại công công bên người phụ hoàng lại đưa Tống Uyển Uyển ra ngoài.