Tác Giả: |
Cô Độc Đích Thỏ Tử Vũ
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-03-25 12:25:13 |
Lượt Xem: |
880 |
Quản Lý: |
Hứa Nhan
|
Khi đọc tiểu thuyết tận thế, Phó Nhĩ Điệp đã nhiều lần nghĩ rằng nếu rơi vào tình huống này, cô chỉ có nước chờ chết.
Xe? Không biết lái.
Đường? Không nhận ra.
Cơm? Không biết nấu.
Thể lực? Không cần gặp xác sống, chỉ cần trời đột ngột trở lạnh là cô có thể cảm cúm sốt cao rồi đi đời ngay lập tức.
Là một con người vô dụng của thế kỷ mới, Phó Nhĩ Điệp chỉ mong thế giới luôn bình yên, không bệnh tật, không thảm họa. Như vậy, cô có thể nằm nhà vẽ tranh kiếm sống và ngày ngày trôi qua một cách an nhàn.
Nhưng đời không như là mơ.
Sau một cơn mưa phùn kéo dài, thế giới bỗng dưng biến dị.
Khắp nơi tràn ngập mùi hôi thối của xác sống và thực vật biến dị.
Từ tầng mười mấy nhìn xuống, cô thấy người người hoảng loạn, xe cộ bị bỏ lại chặn cứng đường, quán mì quen thuộc cô hay ghé qua giờ đây nhuốm đầy vết máu…
Mọi thứ kéo cô khỏi những ảo tưởng, ép cô phải đối mặt với sự thật.
Thế giới này, thực sự đã thay đổi rồi.
Phó Nhĩ Điệp quyết định ra ngoài tìm người thân, đồng thời cược một ván xem bản thân sẽ trở thành xác sống hay dị năng giả.
Cô lấy hết dũng khí, mở cửa bước ra… rồi lập tức lùi lại, đóng cửa cái rầm!
Hành lang đầy rẫy hàng xóm đã biến thành xác sống, đáng sợ quá đi mất!
Đánh xác sống á? Đừng mơ! Cô chỉ có thể co đầu rút cổ, chờ chết thôi.
May thay, trong nhà vô tình tích trữ khá nhiều lương thực, đủ cho cô cầm cự một tháng. Nhưng kết cục của cô, có vẻ chỉ có hai khả năng: chết ngay bây giờ, hoặc chết sau một tháng.
Cô chọn phương án thứ hai, đồng thời chuẩn bị tinh thần đối mặt với cảnh mất điện, mất nước.
Ngày thứ nhất, mọi thứ vẫn bình thường.
Ngày thứ hai, vẫn vậy.
Ngày thứ ba, không có gì thay đổi.
Ngày thứ...
Một tháng trôi qua, đến hạn đóng tiền điện nước.
Không có internet, không thể thanh toán. Cả tòa nhà chìm trong bóng tối.
Nhưng kỳ lạ thay, căn hộ của cô vẫn sáng choang.
Nước vẫn chảy, bồn cầu xả nước bình thường, gas vẫn có để nấu ăn, thậm chí mấy cây quất, ớt và hành lá ở ban công còn lớn nhanh như thổi, hoàn toàn trái với quy luật tự nhiên.
Phó Nhĩ Điệp bỗng nhận ra, không phải cô biến dị, mà là… nhà cô biến dị rồi!!!
Lưu ý trước khi đọc:
1. Nam chính không phải căn hộ, mà là người, tên Tang Văn Hạo.
2. 17 chương đầu có hơi nặng nề và thực tế, từ chương 18 trở đi chuyển sang hướng ấm áp, trồng trọt, chiến đấu, xây dựng cơ sở vật chất, nuôi thực vật rồi lại đánh nhau.
3. Tên truyện là kết quả của vô số lần đắn đo, cuối cùng lười đổi nên để luôn. Phó Nhĩ Điệp chỉ “nằm chờ chết” khi chẳng còn hy vọng. Nhưng sau khi phát hiện nhà biến dị và gặp nhiều tình huống mới, cô bắt đầu vùng lên giành giật sự sống.
Editor: Hứa Nhan
.