Tác Giả: |
Tuế Hàn Vãn Cấp
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-05-15 22:21:53 |
Lượt Xem: |
204 |
Quản Lý: |
Jupichili
|
Văn án 1:
Cố Nhược Lạp – con gái trưởng công chúa, vốn được nuôi dạy trong nhung lụa, thông tuệ quyền mưu, tâm cao khí ngạo. Khi Hoàng thượng quyết định thanh trừng Thích gia, nơi có vị hôn phu của nàng, nàng không chút do dự dâng lên lá thư tay vạch trần âm mưu tạo phản của Thích Diễn.
Chính bức thư ấy đã trở thành cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà. Nhờ công lao đó, Cố Nhược Lạp được Hoàng đế sủng ái, quyền cao chức trọng, thanh thế ngang hàng đế cơ, một lời nói ra đủ khiến thiên hạ rúng động.
Cho đến một ngày, nàng mơ thấy kiếp trước.
Trong giấc mộng ấy, người mẹ kế mà nàng một lòng hiếu thuận lại là một mụ lang độc tâm hiểm ác, chỉ biết tìm cách chiếm đoạt tài sản của nàng. Người chị kế dịu dàng kia lại âm thầm cướp đi vị hôn phu thứ hai của nàng.
Còn nàng – Cố Nhược Lạp – chết trong tay chính vị hôn phu đầu tiên Thích Diễn, người lẽ ra đã phải vùi xương nơi lao ngục.
Một kiếm xuyên tim, máu nhuộm cả bậc thềm vàng son của hoa đường.
Tỉnh dậy sau cơn ác mộng, Cố Nhược Lạp vẫn đang sống trong hiện tại đầy quyền uy, nhưng lòng không khỏi trầm tư. Nàng hiểu, giấc mộng kia không phải lời nói suông. Là ký ức? Là báo trước? Nàng không rõ. Chỉ biết từ nay phải tìm ra kẻ phản bội đang giấu mặt bên cạnh nàng.
Kế hoạch công lược bắt đầu.
Người đầu tiên nàng nghi ngờ: quản sự thư viện tuấn tú nho nhã.
Người thứ hai: biểu ca lạnh lùng của nhà họ Thịnh.
Người thứ ba: thị vệ bên cạnh Hoàng đế với dung mạo tuấn tiếu, tâm tư khó dò.
Trong mắt Cố Nhược Lạp, ai cũng có thể là kẻ đâm sau lưng mình năm đó.
Nàng kéo tay tiểu biểu muội Lâm Tùng, trịnh trọng hỏi:
"Tùng muội, ngươi nhìn xem, trong bọn họ, ai mới thật sự là hắn?"
Ánh mắt tiểu biểu muội trở nên u tối, siết lấy tay nàng, bật cười lạnh lẽo:
"Không ai cả."
Văn án 2:
Cố Nhược Lạp là một thiếu nữ mới đôi mươi, tài sắc vẹn toàn, chưa kết hôn đã phải góa chồng thủ tiết, vẫn khiến cả kinh thành xưng tụng là đệ nhất mỹ nhân.
Mọi chuyện cứ yên bình như thế cho đến khi "tiểu biểu muội" Lâm Tùng hồi phủ.
Tùng muội - người có eo nhỏ như liễu rủ, dáng đi nhẹ nhàng tựa gió xuân.
Tùng muội - người mà cầm kỳ thư họa đều tinh thông, là nữ tử tài sắc song toàn.
Tùng muội - người có lời nói nhẹ nhàng, giọng nói rót mật vào tai, cơ thể dường như tỏa ra mùi hương thoang thoảng mê người...
Chỉ chớp mắt, danh hiệu đệ nhất mỹ nhân kinh thành liền bị đoạt mất.
Cố Nhược Lạp đập bàn giận dữ:
"Không thể nào! Ai cũng có thể làm đệ nhất mỹ nhân được sao?"
Nhưng khi đối diện Tùng muội ngoài đời thực, người vừa đáng yêu vừa mềm mại lại nhu thuận khiến người thương, nàng lập tức chuyển giọng:
"Muội muội thế này... tất nhiên phải bảo vệ thật tốt rồi!"
Cho đến một đêm nọ, Cố Nhược Lạp uống say mơ màng, vô tình thấy Lâm Tùng cũng ngà ngà men rượu, dáng vẻ có phần bất thường.
Ủa? Sao giống như... biến thành nam nhân rồi?
Cố Nhược Lạp: "..."
Biểu cảm lạnh nhạt: [mặt cứng đơ.JPG]
Gỡ mìn:
Truyện có yếu tố nửa trọng sinh, nữ chính không tái sinh hoàn toàn, mà chỉ mơ thấy những gì từng xảy ra.
Nữ chính không phản bội ai, nam chính cũng không phải hung thủ kiếp trước. Người thực sự gϊếŧ nàng là một kẻ khác. Nữ chính không tra, không tra, không tra!
Nam chính trước trúng độc, vẻ ngoài có một ít biến hóa phải cải trang, về sau sẽ trở về.
.