Tác Giả: |
Ngư Vô Tâm
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-04-16 00:00:16 |
Lượt Xem: |
571 |
Quản Lý: |
Pe Heo~~
|
Lâm Hoè tự thấy mình là một sinh viên đại học bình thường đến không thể bình thường hơn. Cậu yêu khoa học, yêu cuộc sống, yêu người sống và đặc biệt kiên trì dùng tiểu thuyết lẫn phim truyền hình để bù đắp lỗ hổng tri thức phổ thông của mình.
Ngoại trừ việc từng làm lệ quỷ trong giếng cạn, nuốt chửng cả thành phố đầy quỷ quái, từng đoạt xác một sinh viên đại học đã hết nhiệt, thì thật sự chẳng còn gì đặc biệt nữa.
Hiện giờ, điều cậu mong mỏi nhất chỉ là một cuộc sống yên ổn, thỉnh thoảng có xoay đầu một chút cũng không sao.
Cho đến một ngày, cậu phát hiện căn hộ định thuê bị phong tỏa. Tờ giấy trên bàn dài ở sảnh viết rằng: "Trong số các bạn, có một người là quỷ. Nếu bắt được kẻ đó, các bạn sẽ sống."
Lâm Hoè: “?”
Tôi chỉ muốn thuê nhà thôi mà.
“Tiểu tân binh, đừng sợ.” Một bàn tay đặt lên vai cậu nhỏ bé, yếu đuối và bất lực: “Có tôi ở đây, tôi sẽ bảo vệ cậu.”
Lâm Hoè cảm động gật đầu.
Sau đó, người đàn ông tên Sở Thiên nở một nụ cười rạng rỡ: “Yên tâm, tôi sẽ đập chết con quỷ đó cho cậu.”
Lâm Hoè: “Tôi đập anh trước được không?”
Trước khi yêu đương.
Lâm Hoè sau cánh cửa: “Lúc tôi còn là quỷ, thể loại quỷ thấp kém như mấy người là tôi khinh thường nhất đấy. Mấy trò hù dọa rẻ tiền này tôi chơi đến phát chán rồi, hiểu không? Để tôi dạy cho cái gọi là dọa người thực thụ là như thế nào.”
Sở Thiên: “Lâm Hoè! Cố lên! Tôi đến cứu cậu đây!”
Lâm Hoè quay đầu: “Hu hu hu dọa chết tôi rồi có con quỷ muốn gϊếŧ tôi cứu với cứu với!”
Sở Thiên: “… Ủa sao đầu cậu xoay 180 độ vậy?”
Lâm Hoè dùng hai tay vặn lại: “Anh nhìn nhầm rồi.”
Sau khi yêu đương.
Lâm Hoè quay đầu lại: “Giáng sinh này muốn quà gì?”
Sở Thiên: “Muốn cậu.”
Lâm Hoè: “Ồ, thế tôi mua hai hộp quà nhé.”
Sở Thiên: “Mua hai hộp làm gì?”
Lâm Hoè: “Một hộp hình như nhét không vừa?”
Sở Thiên: “Cậu dừng lại cho tôi…”
Lâm Hoè: “Đùa thôi mà, hihi.” *
Công: Tên ngốc cà rỡn, lưu manh láu cá, bề ngoài lười biếng tùy tiện nhưng thật ra thâm sâu khó dò.
Thụ: Thằng điên vui vẻ, nội tâm hỗn loạn xấu xa, sống theo sở thích, thích thì giả ngoan, nói chung là một con yêu tinh biết diễn.
Một đống thao tác cẩu huyết, mỗi người một chiêu trò, đứa sau còn quái hơn đứa trước. Dù bạn nhát ma cũng hoàn toàn có thể cười bò với phong cách tấu hài, siêu nhảm, siêu chọc cười của truyện này!
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Lâm Hoè, Sở Thiên Thư (Sở Thiên).
Phối hợp diễn xuất: Rất nhiều quỷ, rất nhiều người.
Một câu giới thiệu: Nghe nói cậu biết diễn, tôi cũng vậy.
Chủ đề: Nụ cười là cây cầu kết nối, dũng cảm là giấy thông hành của người thông minh. Chỉ cần tin vào bản thân, dùng thiện ý đối đãi với thế giới, luôn giữ sự tôn trọng dành cho người khác nhất định có thể cứu vớt lòng người.
Tóm tắt tác phẩm:
Lâm Hoè một lệ quỷ khoác áo đỏ máu, trong một lần tình cờ đã sống lại trong thân xác của một sinh viên đại học vừa nhảy lầu bay màu. Đã quá chán cảnh đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, cậu quyết định cải tà quy chính, sống lại một kiếp làm người tử tế, bình bình yên yên.
Ai ngờ, còn chưa kịp dọn về căn hộ mới, cậu đã nhận được một tấm thiệp mời đen và bị kéo vào một trò chơi vô hạn lưu đầy rẫy quỷ dị và hiểm nguy. Vì để không bị lộ thân phận cựu quỷ đầu trâu mặt ngựa, Lâm Hoè đành phải giả vờ yếu đuối, che giấu thân phận, nhưng càng che lại càng khiến người ta thấy rùng mình khó hiểu.
Cũng từ đó, cậu lọt vào tầm ngắm của cao thủ chơi game Sở Thiên. Thú vị hơn cả, Lâm Hoè dần phát hiện ra, mình có lẽ vốn không phải là lệ quỷ, mà là một người chơi mất trí nhớ bị lưu đày trong game?
Tác phẩm này sử dụng văn phong châm biếm dí dỏm, kể lại câu chuyện một lệ quỷ trà trộn làm người chơi, cố gắng dùng tư duy giả làm con người để vượt ải sinh tồn. Khoảng cách nhận thức giữa lệ quỷ và con người khiến cho những màn ngụy trang yếu đuối của cậu dở khóc dở cười, luôn đi theo một hướng không ai ngờ tới. Điểm đặc biệt là, cậu không đi theo lối giải đố truyền thống mà hoàn toàn chơi game theo đúng nghĩa đen. Nhân vật rõ nét, văn phong độc đáo, tình tiết thú vị rất đáng để đọc thử!
.