Tác Giả: |
Bạch Khuông Lương Thái Tử
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2023-09-30 08:26:37 |
Lượt Xem: |
702 |
Quản Lý: |
Renna
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/ngot-ngao-thanh-mai-truc-ma/ |
Mối tình thơ ấu ngọt ngào từ đầu đến cuối, lúc nào cũng bình đạm, nhẹ nhàng, ấm áp, ngọt ngào.
Buổi sáng khi vừa mới thức giấc tôi phát hiện ra mình đang nằm trên giường của Ngụy Viễn.
Những tia sáng mặt trời chiếu vào trong căn phòng qua những kẽ hở nhỏ, tôi thấy hơi lạnh, điều hòa đang để hai mươi mốt độ, còn Ngụy Viễn thì đang quấn chặt lấy chiếc chăn bông.
Tôi kéo lấy nhưng cũng không tài nào kéo được.
Ngụy Viễn nhíu chặt mày lại, hình như anh đã dậy rồi. Anh nheo mắt lại nhìn tôi rồi sau đó duỗi tay ra ôm tôi vào trong lòng.
Anh giơ tay ra quay đầu tôi lại, còn một cánh tay khác thì ôm lấy eo của tôi, anh sáp tới nói bên tai tôi.
“Sao eo của cậu lại nhỏ như thế.”
“Thế nên?”
“Cậu quay mặt lại tôi miễn cưỡng có thể.”
“...”
Nếu trên đời này có bảng xếp hạng trúc mã vô liêm sỉ nhất, tôi cảm thấy Ngụy Viễn đứng số hai không ai đứng số một.
Tôi đá anh ra, ngồi dậy rồi hắt hơi một cái.
Ngụy Viễn ôm lấy chăn rồi nhướng mày nhìn tôi, anh tìm điều hòa rồi tắt nó đi.
“Sao cậu lại ở đây?” Anh chống cằm nhìn tôi.
Tôi rất muốn để cho nữ sinh trường anh nhìn thấy dáng vẻ tóc tai bù xù như ổ gà này của người mà họ vẫn xem như là nam thần.
“Chúng ta… Ngụy Viễn.”
Tôi nghĩ chắc Ngụy Viễn còn đang mơ ngủ nhỉ, tôi ra vẻ cây ngay không sợ ch.ết đứng nói với anh thế nhưng cái chữ đó tôi vẫn không thể nói thành lời được.
“Thật sao?” Giọng của anh hơi khàn và đượm một chút mệt mỏi.
Ngụy Viễn sáp lại gần rồi giơ tay ra nắm lấy cằm của tôi.
Khoảng cách giữa chúng tôi gần đến thế, thậm chí tôi còn đếm được lông mi của anh nữa.
Chúng tôi bốn mắt nhìn nhau một lúc lâu, sau đó anh mới buông tôi ra.
“Đúng là ai tôi cũng có thể xuống tay được.”
“...”
Tôi biết, trúc mã này của tôi vẫn luôn biết cách làm chủ cuộc nói chuyện như thế mà.
.