Tác Giả: |
Thỏ Nhĩ Tề
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2024-12-01 12:51:32 |
Lượt Xem: |
16.1K |
Quản Lý: |
Sơ Yến
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/neu-do-co-biet-noi-chuyen/ |
Trước khi Cận Mộc Đồng tiếp quản "Phẩm Cổ Trai", cô chỉ là một người tầm thường nhất trong muôn nghìn người. Cho đến ngày hôm ấy, cô tìm thấy một bức tranh cổ thần bí.
Từ đó về sau, cô có thể nghe thấy những thanh âm mà người thường không tài nào nghe được.
Những ngày tháng sau này...
Một người sửa chữa đồ cổ nào đó nói: "Có thể khôi phục đến trình độ này đã là giỏi lắm rồi, không ai có thể tìm hiểu và phục chế được tất cả các chi tiết lịch sử. Hoàn mỹ hoàn nguyên là chuyện không thể nào!"
Một chuyên gia giám định đồ cổ nào đó cho hay: "Món đồ sứ này chắc chắn đã được ra đời vào thời Minh, tôi giám định nhiều năm như vậy rồi, sao có thể sai được!"
Một đài truyền hình lại bảo: "Chúng tôi vô cùng tiếc nuối, tài nghệ này đã mãi mãi biến mất bên trong dòng sông lịch sử. Cơ nghiệp bao đời nay đã bị thất truyền."
Nhưng ở chỗ Cận Mộc Đồng, những thanh âm cô nghe được lại hoàn toàn khác biệt.
Đồ cổ - bị người sửa chữa hủ lậu bảo thủ phán - lên tiếng: "Trời, trời, chị gái ơi, ông ta sửa tôi trông xấu quá, thật ra tôi trông xinh đẹp hơn nhiều lắm, để tôi kể cô nghe tôi trông thế nào, cô sửa giúp tôi được không?"
Bình sứ - bị chuyên gia giám định phán - lên tiếng: "Má ơi, tôi đây đường đường là đồ sứ nhà Thanh lại bị đánh tráo cho cái thứ hàng giả. Vãi nồi thật, ông già đó mà biết chắc phải vui đến mức nhảy lên nhảy xuống ăn mừng luôn cho xem."
Văn vật - bị phán là thất truyền - lên tiếng: "Người bạn trẻ, nếu cô đồng ý theo tôi học tập, vậy tài nghệ này chẳng phải sẽ được kế tục hay sao?"
Trong lúc vô tình, Cận Mộc Đồng đã trải qua một cuộc đời mà cô chưa bao giờ dám tưởng tượng, nghe thấy vô vàn giọng nói lắng đọng trong dòng sông lịch sử, nghiền ngẫm những câu chuyện xa xưa khiến người ta cảm động.
Sau cùng, cô nhìn về phía bức tranh cổ đã thay đổi cả cuộc đời mình: "Tại sao lại là tôi?"
Bức tranh cổ chỉ lặng im chốc lát, sau đó cười khẽ đáp: "Bởi vì, chỉ có thể là cô."
Thật may mắn khi được gặp gỡ anh, vậy, liệu tôi có vinh hạnh được lắng nghe câu chuyện của anh không?
.