Tác Giả: |
Cao Khiêu Thuyết Xướng Gia
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-03-19 19:31:12 |
Lượt Xem: |
318 |
Quản Lý: |
Mây đen gặp trăng sáng
|
Uống nhầm rượu tình với kẻ thù không đội trời chung thì phải làm sao?!
Tiểu Quận chúa Triều Hòa – Lê Lê, từ nhỏ đã được nuông chiều trong vinh hoa phú quý, sống vô tư tựa gió xuân và hoa đào, mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió.
Người duy nhất khiến nàng không vui chính là kẻ thù không đội trời chung – đích tử nhà tướng quân, Vân Gián.
Hắn kiêu ngạo, ngang tàng, từ nhỏ đã đối đầu với nàng, hai người mỗi lần gặp nhau đều đấu đá kịch liệt.
Thế nhưng, một bình rượu sai lầm, một đêm hoang đường.
Khi tỉnh dậy, chàng trai vốn luôn kiêu ngạo giờ lại đỏ mặt quay đi:
“Hôm nay! Hôm nay ta sẽ lập tức nhờ phụ thân đến cầu thân!”
Lê Lê không dám tin: “...Ngươi cổ hủ đến vậy sao?”
*
Trưởng công chúa – dì ruột của nàng từng nói: Nam nhân là báu vật, tích trữ càng nhiều càng tốt.
Vậy nên Lê Lê dứt khoát từ chối sính lễ đỏ thắm mà Vân Gián mang đến tận cửa, rồi quay người nhiệt tình qua lại với vị tân khoa thám hoa lang.
Không ngờ, thuốc trong rượu lại bất ngờ phát tác lần nữa.
Lần đầu là nơi núi rừng hoang dã khi cải cách tam hương.
Vân Gián mình đầy vết thương, liều mạng đưa nàng thoát khỏi hang sói.
Cả hai ngã vào một hang động chất đầy rơm khô, Lê Lê kinh hãi khi thấy cánh tay hắn đầm đìa máu, còn chàng trai thì ôm chặt nàng vào lòng, đôi mắt u tối tràn đầy tức giận và ấm ức không thể che giấu.
“Cả hai chúng ta đều trúng cùng một loại dược, chẳng lẽ nàng thật sự muốn để hắn giải giúp sao?”
…
Sau đó, là vào ngày hôm sau của lễ Thượng Nguyên.
Vân Gián nhảy xuống từ bức tường cao trong sân viện của nàng, đèn hoa do chính tay hắn làm vẫn còn treo dưới mái hiên.
Tiểu Quận chúa vô tâm vô phế đang cuộn mình dưới gốc cây lê, bên cạnh là túi hương thêu dở và con dao cong đính ước của tiểu hãn Khương Diêu.
Hắn cười tự giễu, tiến lên bế nàng lên:
“Hôm qua mới nói thích ta… Triều Hòa Quận chúa quả thật lòng dạ rộng rãi, gặp ai cũng có thể yêu.”
*
Vân Gián xuất thân danh môn tướng phủ, khoác áo gấm, cưỡi ngựa hí vang, khí thế bừng bừng, là thiên chi kiêu tử rực rỡ nhất thành Trường An.
Từ nhỏ hắn không biết buồn phiền là gì, nhưng lại hiểu rõ hai nỗi đau.
Một là, cô gái hắn thầm thương trộm nhớ từ nhỏ lại coi hắn là kẻ thù không đội trời chung.
Hai là, nàng không chịu gả.
---
.