Tác Giả: |
Bạch Mọc
|
Tình Trạng: |
Hoàn Thành
|
Cập Nhật: |
2024-10-04 22:19:07 |
Lượt Xem: |
63.1K |
Quản Lý: |
Tiểu Mầm Đoạt Xá 🌱
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/cuong-che-vui-thich/ |
Dịch: Tiểu Mầm Đoạt Xá 🌱
Văn án:
Cầm tù, phòng tối, các loại công bệnh tâm thần.
🌸【Quyển 1: L*иg giam hoàng kim 】
Tam hoàng tử Vân Cẩm trời sinh tính tình chậm chạp, theo hệ cá mặn, ý nguyện duy nhất của đời này chính là cưới được một cô vợ đẹp, đảm đương làm một Vương gia nhàn nhã, ngày thường không tranh không đoạt, thật vất vả mới đợi đến khi cuộc chiến đoạt vị kết thúc, vốn tưởng rằng sau khi đệ đệ ruột thịt của mình lên làm hoàng đế y có thể xuất cung hồi phủ, là lúc để y thực hiện nguyện vọng, ai ngờ lại bị đệ đệ của mình cầm tù trong cung, đè ở dưới thân, hàng đêm thừa hoan. (1V3)
🌸【Quyển 2: Giam cầm chung thân 】
Ngôn Hữu và em gái sinh sống trong một khu dân nghèo, vì không muốn bị đói chết, y mạo hiểm trộm một cái bánh mì thế nhưng lại bị bắt được, bị phán thi hành án thời hạn một năm tù giam, ngày đầu tiên bỏ tù đã bị tên cai ngục tiến đến răn dạy, vì mạng sống, y nhẫn nhục lấy lòng, sau một năm, y vốn tưởng rằng thời hạn thi hành án kết thúc, y rốt cuộc có thể đi rồi, lại chưa từng nghĩ tới, từ ngày đầu tiên, y đã sớm bị phán án tù chung thân, ngày ngày đêm đêm bị cầm tù dưới háng người đàn ông. (1V4)
🌸【Quyển 3: Con rối chi tâm】
Tiêu Hằng chỉ là một Beta bình thường, sau một giấc ngủ dậy y không thể hiểu được tại sao linh hồn của y lại xuyên thành con rối quản gia của nguyên soái thành cầu tinh tế, bộ dạng thân hình của y được chế tạo hoàn toàn dựa theo bộ dạng của bạch nguyệt quang trong lòng nguyên soái, trong đêm tối y chính là công cụ thế thân dùng để tiết dục của nguyên soái.
Nguyên soái thành cầu tinh tế tính cách tàn nhẫn, sát phạt quyết đoán, mỗi ngày Tiêu Hằng đều nơm nớp lo sợ mà tồn tại, thật cẩn thận mà cất giấu nội tâm linh hồn của nhân loại trong hình hài con rối, thật vất vả mới chờ đến khi bạch nguyệt quang trong lòng nguyên soái quay trở lại, trong lòng Tiêu Hằng cho rằng chính mình rốt cuộc cũng chờ đến ngày y bị vứt bỏ tìm về lại tự do vốn thuộc về mình. Khi y đang vui mừng nhảy nhót không kịp đề phòng thì nguyên soái đã xuất hiện ở phía sau y, sắc mặt âm lãnh nhẹ giọng thì thầm, "Vui vẻ đến vậy sao? Tại sao không giả bộ nữa?" (1V1)
.