Tác Giả: |
Tiểu Nha Ma Tiểu Thứ Hoa
|
Tình Trạng: |
Hoàn Thành
|
Cập Nhật: |
2024-01-12 21:22:02 |
Lượt Xem: |
31.7K |
Quản Lý: |
Cửu Nhất
Tuấn Khải Vương
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/cuon-sach-cua-co-gai-can-ba/ |
Chuyện sai lầm lớn nhất Nguyễn Hi Hòa từng làm, chính là đồng ý hẹn hò với Phi Dạ trong 3 tháng. Cô đã cho đi tất cả và cuối cùng phát hiện ra rằng đây là một "người đàn ông chó" có trái tim. Sau khi chia tay, cuộc sống khó khăn nhưng may mắn liên tục tới. Kể từ đó, Nguyễn Hi Hòa bị thần thể thao điện tử truy đuổi, đại thần đuổi theo, có người tranh nhau đưa đón, còn có hàng tỉ nhà......
---------------
Văn án 1:
Sau khi trở về, một người hầu tận tình cởi đồ trang điểm và cài tóc cho cô.
Hoa tai trên dái tai là ngọc trai cực lớn, đẹp nhưng nặng, khi tháo ra sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Lễ phục chưa kịp cởi ra, Việt Tịch đã bước vào, những người hầu gái lần lượt rời đi.
Việt Tịch đi tới và ôm cô vào lòng, vòng tay thật chặt.
“Nguyễn Nguyễn.”
Trong giọng nói của anh có một hơi thở nguy hiểm bị kìm nén.
Hơi thở phả lên những đường gân xanh ở cổ cô.
Chiếc váy dạ hội trễ vai màu xanh lam rất hợp với cô, Ung như Tô Huyền Nhiên đã nói, đây là nàng tiên cá của anh.
Nữ phù thủy màu xanh trên xương quai xanh thật xinh đẹp và quyến rũ.
Cô căng thẳng, đóa hoa trên xương quai xanh càng nở rộ xinh đẹp, cánh hoa màu lam như vươn ra, khi cô thả lỏng, đóa hoa e thẹn thu lại như một thiếu nữ.
Sự dịu dàng của anh tan thành mây khói.
Nếm cẩn thận ~ tay còn lại kéo khóe sau gáy cô.
Bất kể là gió hay mưa, ôn nhu hay lưu luyến, anh trầm giọng nói:
“Nguyễn Nguyễn, không sao chứ?”
Anh cởi khóa váy trên lưng cô, quần áo rơi xuống, lỏng lẻo quấn quanh eo cô.
“Umm!”
“Có thích không?”
“Ung, ư..ưm”
“Nguyễn Nguyễn, anh muốn vào trong em”
…
Cũng không biết qua bao lâu, bên ngoài mưa như chút nước xen lẫn tiếng khóc.
Thanh âm đan vào nhau, bỗng nhiên, trầm thấp tán loạn, dần dần trở lại yên tĩnh, chỉ còn lại cuồng bạo trầm thấp tiếng gió.
"Nguyễn Nguyễn, Nguyễn Nguyễn của anh."
Anh là người đàn ông đầu tiên của cô, sự thừa nhận này khiến anh không thể kiểm soát được nhiều lần vào đêm qua.
Vì vậy, bạn thấy đấy, đây là một người đàn ông, mặc dù một số người đàn ông không quan tâm đó là lần đầu tiên của bạn hay không, nhưng nếu lần đầu tiên của bạn là dành cho anh ấy, anh ấy sẽ luôn đối xử với bạn khác đi.
Đây không phải là lần đầu tiên cô ngủ trong vòng tay anh, nhưng hôm nay cảm giác hoàn toàn khác, cô hoàn toàn hợp nhất với anh.
Ga trải giường đã được thay đổi.
Anh đã cất tấm ga trải giường đã bị cô vấy đỏ.
Không hiểu sao lại có ảo giác muốn ôm cả thế giới, anh cúi đầu vén mớ tóc mai bù xù ra sau tai.
“Nguyễn Nguyễn, anh yêu em.”
Văn án 2:
"Không, đừng tới đây, nếu lại tới, tôi sẽ báo cảnh sát!"
Nguyễn Hi Hòa không tự chủ được lui về phía sau, nam nhân kia không khỏi yêu thích dáng vẻ đáng thương của cô.
"Đừng sợ, tôi chỉ là rất thích em, muốn tới gần em." Người nọ thần sắc mê ly nhìn cô ấy .
“Tôi không thích anh, anh tránh ra, cút đi!” Lời uy hϊếp của cô không có một chút tác dụng ngăn cản nào, ngược lại kí©h thí©ɧ người đàn ông hung hãn kia càng lúc càng hung hăng.
"Em tức giận trông thật xinh đẹp, cả đời anh chưa từng gặp qua người phụ nữ nào xinh đẹp hơn em." Người đó đứng rất gần Nguyễn Hi Hòa.
“Tránh ra, cút!”
Không đường lui, lưng cô đã chạm vào vách tường.
“Để anh hôn em, anh sẽ yêu em thật tốt, ngoan, em chắc chắn sẽ thoải mái.”
Người đàn ông đã kéo quần áo của Nguyễn Hi Hòa, chuẩn bị hôn cô. Cô giãy giụa trái phải, dùng sức giãy giụa:
“Cứu tôi với, đừng, đồ khốn kiếp, cút đi.”
Váy bị xé rách , lộ ra nửa bờ vai thơm tho.
“A ~ Cứu mạng.”
Nước mắt lưng tròng, nhìn yếu ớt đáng thương, bờ vai trắng nõn thật chói mắt. Người đàn ông hung ác lao tới, ngay lúc môi sắp chạm vào da thịt cô, cổ kéo bị kéo ngược lại, liền ngã xuống đất.
Kỳ Tư không thể diễn tả được tâm trạng của mình lúc đó, vừa kinh hãi vừa tức giận, sợ hãi nên đã ra một đòn rất mạnh, người bị đánh hét lên. Người đánh anh gần như hết hơi nên anh dừng lại.
Anh chạy đến nhìn Nguyễn Hi Hòa đang dựa vào góc tường. Còn chưa kịp nói, cô đã chạy tới ôm lấy anh:
“Thầy Kỳ” Giọng cô thật sự rất nhỏ.
Văn án 3:
Anh hơi tách ra, ghé vào tai cô thì thầm:
“Ngày đó trong bữa tiệc, có phải em biết là anh.”
Cô gái vẫn im lặng.
Nhưng một phản ứng như vậy đã cho anh ta biết câu trả lời.
Tô Huyền Nhiên thấp giọng cười một tiếng, không nói thêm gì nữa, bọn họ đều là người lớn, không cần phải không?
Anh chỉ hôn nhẹ nhàng và cuồng nhiệt, xem đi xem lại cảm giác nhói lên khó hiểu đó, cảm giác đau nhức tê dại khó tả lan tỏa.
Ngón tay cũng từng chút một siết chặt, giữa hai người không có khoảng cách.
Khi ngón tay anh chạm vào khuy quần đùi của cô, cô giữ chúng xuống,
“Không.”
“Được chứ?”
Anh cắn dái tai cô.
“Không, không cần.”
Cái giọng điệu cự tuyệt cùng nghênh đón này làm cho người đàn ông khó chịu nhất, hai tay đã bắt đầu di chuyển.
Tô Huyền Nhiên không phải là một người mới, anh ta chưa bao giờ thiếu phụ nữ bên cạnh, nhưng anh ta chưa bao giờ ở lại vì bất cứ ai, anh ta có lẽ thuộc về loại cặn bã cấp sách giáo khoa.
Phương thức này quả nhiên lợi hại, ngón chân thoải mái của cô co quắp, gắt gao bám vào cổ anh ta.
“Ưm~.”
Cô vùi đầu vào cổ anh ta, bởi vì không thoải mái, móng tay của cô để lại dấu vết trên cổ anh ta.
Anh ta điên cuồng và bình tĩnh, nhưng từ từ, cho đến khi cô hoàn toàn thoát ra và yếu ớt dựa vào vòng tay.
1 nữ x N nam chính
Không tam quan, yêu thích thì lọt hố thuiiiii
.