Tác Giả: |
Minh Quế Tái Tửu
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2024-11-02 10:09:00 |
Lượt Xem: |
1.8K |
Quản Lý: |
Thi Hàm
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/cat-toc-xong-toi-va-vo-di-luot-qua-nhau/ |
Giống như mọi tổng tài khác đều có chút bệnh, Cố Lưu Sơ cũng không ngoại lệ.Anh mắc chứng mất ngủ không thể chữa khỏi, suốt ba năm không thể ngủ ngon giấc lần nào, dưới sự giày vò như vậy, tính cách của anh ngày càng trở nên bạo lực và u ám.
Cho đến một ngày tại quán bar, anh gặp một nam sinh đại học rồi đổ gục vào lòng cậu ta và bất ngờ ngủ thϊếp đi.
Tỉnh dậy, anh cho người điều tra thì phát hiện nam sinh đại học đó lại cất giữ ảnh chụp lén của anh trong cuốn sổ tay sử hàng ngày và viết đầy nhật ký thầm yêu anh.
Hóa ra đây là một kế hoạch dụ dỗ có chủ đích, nam sinh dùng tình cảm sâu đậm của mình, trên người tỏa ra hương an thần đã chuẩn bị từ ba năm trước.
Nếu đã như vậy, chi bằng đôi bên cùng có lợi.
Cố Lưu Sơ lạnh lùng cho người đưa ra một bản hợp đồng.
“Tôi sẽ thanh toán chi phí chữa trị thuốc men cho mẹ cậu, tác dụng duy nhất của cậu là khiến tôi ngủ được.”
“Đừng mơ tưởng đến những thứ khác.”
….
Gia đình Quý Thuần nghèo khó, cậu phải làm việc trả nợ, lên đại học vẫn còn dùng cuốn sổ tay cũ mà bạn gái cũ tặng từ thời cấp ba.
Những trang cuối cùng của cuốn sổ dán vài bức ảnh của ai đó, hình như là thần tượng của bạn gái cũ nên cậu cũng không để ý.
Mẹ bị ung thư, cậu rất thiếu tiền.
Thậm chí cậu đã từng nghĩ đến việc bán thận.
Vào lúc đó, nhân vật phong vân cậu nghĩ không bao giờ có thể với tới kia lại đưa tay giúp đỡ cậu, cậu cảm kích vô cùng.
Mỗi công việc cậu đều hoàn thành một cách tận tâm, Cố Lưu Sơ bảo cậu yên lặng ôm anh ngủ, cậu lập tức coi mình là gối ôm, tuyệt đối không có bất kỳ suy nghĩ gì khác.
….
Cho đến một ngày, Cố Lưu Sơ cắt tóc, Quý Thuần đi ngoài đường lại lướt qua anh mà không nhận ra.
Cố Lưu Sơ dần dần nhận ra.
Hình trên cuốn sổ tay thực ra là anh trai đã mất ba năm trước của anh, Cố Dật Chi.
Sống chung một năm, Quý Thuần vẫn không phát hiện ra người trong ảnh và anh gần như giống hệt nhau.
Quý Thuần mắc chứng mù mặt nặng.
Biết được sự thật, Cố Lưu Sơ rơi nước mắt.
Anh đè người kia xuống bàn bếp, tức giận cắn vào vành tai cậu: “Không nhận ra mặt trên thì ít nhất cũng phải nhận ra mặt dưới chứ.”
.