Tác Giả: |
Xa Li Tửu
|
Tình Trạng: |
Hoàn Thành
|
Cập Nhật: |
2023-05-24 00:49:43 |
Lượt Xem: |
23.6K |
Quản Lý: |
Gongzi
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/bi-bat-ga-cho-nam-than/ |
Lạc Chu, con của người giàu nhất thành phố C, đẹp trai, độc mồm độc miệng, cho đến nay vẫn còn độc thân, trong mắt mọi người anh là một đóa hoa cao lãnh(*) chuẩn mực.
(*) Được dùng như một ẩn dụ cho những thứ chỉ có thể nhìn thấy từ xa mà không thể chạm vào, tức là những thứ chỉ có thể ao ước nhưng lại nằm ngoài tầm với của bản thân.
Trong một lần, đối mặt với ám chỉ của minh tinh tiểu hoa khi mời rượu, Lạc Chu lười mở mắt nói: "Thật ngại quá, trong nhà quản giáo nghiêm, tám giờ cấm cửa."
"..."
Vẻ mặt minh tinh tiểu hoa tối sầm xoay người rời đi, từ đó "Thái tử tám giờ cấm cửa" đánh một trận thành danh.
~~~
Lạc Chu là nam thần của Sơ Đồng, là người cô thầm mến khi còn trẻ, lúc lên đại học còn đặc biệt chọn học ở thành phố mà anh ở.
Vào hôm sinh nhật Sơ Đồng, cô được Lạc Chu rủ buổi tối đi xem phim, trong lúc cô ngồi chờ anh ở công ty thì có người đến hỏi thăm, cô liền nói rõ ý định của mình.
Không ngờ nhóm bạn của Lạc Chu lại nở nụ cười nói: "Hả? Xem phim tối?"
"Thời gian buổi tối của Lạc thiếu chúng ta rất quý báu, tám giờ thì ắt phải về nhà ăn cơm."
"Em gái không biết sao? Người này có giờ cấm cửa, không lừa em đâu, về nhà tắm rửa rồi đi ngủ đi."
"..."
Sơ Đồng bối rối, đang lúc không biết nên nói cái gì cho phải thì đột nhiên bên cạnh xuất hiện một bóng người, khuôn mặt tuấn tú, trường thân ngọc lập (*).
(*) Một thành ngữ Trung Quốc, trước dùng để mô tả thân hình mảnh mai của người phụ nữ, sau còn dùng để miêu tả dáng người dáng người cao ráo của đàn ông.
Đôi mắt đào hoa của Lạc Chu hơi nheo lại, nhìn cô đính chính lời đồn…
"Đừng nghe bọn họ nói bậy."
"Anh là trẻ mồ côi, không có giờ cấm cửa."
Hồ bằng cẩu hữu (*): "? ? ?"
(*) Dùng để chỉ những người bạn ăn uống, chơi bời và không biết làm ăn.
Đây là câu thương hiệu của cậu, sao giờ lại biến thành chúng tôi nói bậy?
Giới thiệu vắn tắt: Đại khái là thiếu nữ thầm mến nam thần nhiều năm nhưng còn chưa nghĩ ra cách phải theo đuổi thế nào đã bị ép phải gả vội cho nam thần.
~~~
[Đoạn kịch nhỏ]:
Tuần đầu tiên, hai người vừa mới nói chuyện yêu thương, chỉ nắm tay, vô cùng trong sáng.
Nhưng người nào đó có chút không nhịn được.
Vào một buổi chiều, Sơ Đồng đang làm ổ trên ghế salon lướt web, nhìn thấy một vấn đề nan giải liền hỏi: "Chuyện đó, cái gì gọi là… "Bạn bè, bệnh ung thư, muốn thấy"?"
Lạc Chu giải thích: "Chính là em muốn nhìn xem cái gì đó nhưng không nói thẳng, mà ngược lại bịa đặt thành "Bạn bè"."
Sơ Đồng chớp mắt mấy cái nói: "Không hiểu."
"Vậy để anh lấy cho em một ví dụ." Lạc Chu cười nhạt nhìn thẳng vào mắt cô nói: "Anh có một người bạn, bị ung thư, nguyện vọng duy nhất trước khi chết, chính là nhìn thấy chúng ta hôn nhau."
Sơ Đồng: "......"
#Bạn bè đâu ra · Suy nghĩ vô căn cứ · Là do chính anh nôn nóng, là do anh nôn nóng#
Nhân vật chính: Sơ Đồng ┃ Phối hợp diễn: Lạc Chu┃ Cùng một số người khác.
Giới thiệu vắn tắt: Sau đó tôi phát hiện ra nam thần đích thật là chó.
.