Xuyên Thành Cún Cưng Của Ba Vị Đại Lão

Chương 16: Sức mạnh của hào quang Vạn Nhân Mê

Nơi xa, Lâm Hi được bạn bè mời tham gia nữa tiệc, bị bạn bè yêu cầu bất đắc dĩ phải đứng lên ca hát chú ý đến động tĩnh bên này.

Suy cho cùng chú chó trắng Samoyed như con thú bông cỡ lớn vừa thấy là biết được chăm sóc rất tốt kia quá thu hút người khác. Đã có không ít bạn nhỏ và phái nữ đặt ánh mắt lên người Samoyed không bỏ.

Nhưng ánh mắt Lâm Hi lại không kiềm được dừng ở trên người người đàn ông châu Á đeo cặp kính gọng vàng trông vô cùng lịch thiệp lễ độ hào hoa phong nhã đang đứng cạnh Samoyed. Hình như anh ấy cũng là Hoa Kiều nhỉ?

Tham gia liên hoan phim ở nước ngoài nhiều ngày liên tiếp thế này, hiếm khi Lâm Hi gặp được Hoa Kiều, cậu ta nghĩ đợi lát nữa hát xong ca khúc này có lẽ sẽ tìm anh tâm sự. Dù sao cậu ta cũng không quen biết mấy ai trong bữa tiệc.

Cùng lúc đó Tiểu Chi Ma vừa ngậm một chiếc bánh donut ngọt ngào vừa tìm kiếm bóng dáng Lâm Hi, Lâm Hi sẽ ở đâu đây ta?

Bèn nghe thấy dàn nhạc bỗng nổi lên từng nhịp trống, ánh đèn tụ tập giữa sảnh rồi dần dần tan đi, bóng người cao to đĩnh bạt bước từng bước ra ngoài ngược hướng ánh sáng.

Dưới ánh đèn, cậu thanh niên khoác áo khoác đen, làn da trắng ngần, mái tóc đen rực rỡ, mắt sáng như sao trời, khi giọng hát trầm khàn của cậu ta vang lên trong đại sảnh, đại sảnh ồn ào bỗng trở nên yên tĩnh, mọi ánh mắt bắt giác đổ dồn về phía cậu thanh niên trên sân khấu.

Thanh niên cúi đầu đứng giữa dàn nhạc tựa như có một sức hút dị thường, hấp dẫn tất cả sự chú ý.

Nhưng một tiếng lạch cạch vang lên —

Chiếc bánh donut Tiểu Chi Ma đang ngậm trong miệng rớt xuống đất, khϊếp sợ nhìn Lâm Hi trên sân khấu.

Trời đất thánh thần thiên địa ơi, hù chết cả dòng họ của nó rồi!

Nó biết Lâm Hi sẽ có hào quang do hệ thống Vạn Nhân Mê đưa cho, nhưng nó không ngờ trên đỉnh đầu của Lâm Hi thật sự có một vầng hào quang thật to tựa như kim cương blingbling lóe mù mắt người khác như vậy!

Tiểu Chi Ma quay đầu nhìn người chung quanh, dường như bọn họ không thấy được điều đó, kẻ thấy được cái vầng hào quang kim cương to bự kia chỉ có mình.

Tiểu Chi Ma nó thề, dưới vầng hào quang kim cương đó, dường như nó thấy được một cây xúc xích khổng lồ được chiên dầu và rắc thì là thoang thoảng mùi hương mê người đang ca hát.

Giọng hát đó đã không quan trọng gì nữa, quan trọng là xúc xích kia kìa.

Tiểu Chi Ma nuốt nuốt nước miếng, ngơ ngác nhìn sân khấu, ánh mắt nhìn Lâm Hi đầy ắp khát vọng, trong tiếng lòng thế mà sinh ra ý nghĩ mong rằng cây xúc xích hình người này ngày nào cũng ở cạnh mình.

Không ăn được nhưng ngửi cũng được mà.

Dù sao cũng là xúc xích thôi!

Sau đó Tiểu Chi Ma liền thấy cây xúc xích hình người kia từ giữa sân khấu bước từng bước về phía mình, tỏa ra hương thơm mê người, có đôi khi là vị thì là chiên đầu, có đôi khi là vị thịt bò ớt đen, còn có vị lẩu Tứ Xuyên, quả thật cần gì có đó.

Cuối cùng Tiểu Chi Ma không nhịn được nữa, trong đầu chỉ có ba chữ “xúc xích to”, mọi món ăn khác đều đã mờ nhạt hết đi, tựa như nhai phải đèn cầy. Nó nuốt nước miếng, ngoài miệng nở nụ cười ngây ngô, bước từng bước về phía cây xúc xích siêu to khổng lồ…

Chuyện xảy ra sau đó Tiểu Chi Ma đã không có mặt mũi nhớ lại. Chỉ trong vài phút, Tiểu Chi Ma tuyệt vọng ngồi xổm bên cạnh Triều Chu, xấu hổ vùi đầu trong đệm thịt, định bịt tai trộm chuông.

Trong đầu nó, viên quản lý 111 phát ra âm thanh ảo não: “Đều tại tôi, tôi quên nói với bạn hệ thống Vạn Nhân Mê có một kỹ năng bị động — Where are you from? (I come from your heart!) (Anh đến từ đâu? Tôi đến từ trái tim em!), dưới sức ảnh hưởng của kỹ năng này, ở các mức độ khác nhau, con người ta sẽ nhìn thấy thứ mình mong muốn nhất, mà hệ thống Vạn Nhân Mê sẽ tự động chọn ra người có năng lực mạnh nhất, có thể trợ giúp được ký chủ ở chung quanh, người càng mạnh thì ảnh hưởng nhận được sẽ càng lớn.” Mà Tiểu Chi Ma có hệ thống trên người và cả Kiều Triều Chu không thể nghi ngờ sẽ chịu ảnh hưởng lớn nhất, đây cũng là lý do tại sao hệ thống Vạn Nhân Mê có mặt mọi lúc nhưng người bị ảnh hưởng sâu sắc nhất chỉ có vài người, mấy người này là kẻ hệ thống Vạn Nhân Mê cho rằng sẽ trợ giúp được ký chủ.

Mà bởi vì trên người Tiểu Chi Ma có hệ thống, lại thấy được vầng hào quang nên bị ảnh hưởng nhiều hơn những người khác! Chỉ là chú ta cũng không biết tại sao sức ảnh hưởng của hệ thống với Tiểu Chi Ma lại vượt xa tưởng tượng của mình như vậy, quyền hạn chú ta cao hơn hệ thống rất nhiều, theo lý mà nói dù bản thân có thể trợ giúp hệ thống Vạn Nhân Mê nhiều hơn nhưng cũng sẽ không bị ảnh hưởng nghiêm trọng như vậy, nên nhất thời chú ta mới sơ suất.

Chẳng lẽ thân phận của Tiểu Chi Ma có vấn đề? Chẳng phải nó chỉ là một nhân vật bình thường trong thế giới tiểu thuyết thôi sao?

Viên quản lý 111 thầm khó hiểu, sau khi trở về chú ta phải điều tra hồ sơ của Tiểu Chi Ma một chút mới được.