Chương 1
"Vù——"
Ngọn nến cuối cùng trong phòng cũng tắt.
Tạ Khâm Từ xoa xoa đôi lông mày, anh ngồi dậy nhìn quanh bốn phía, đương nhiên cũng chẳng nhìn thấy cái gì.
Nhưng anh có thể cảm nhận được có thứ gì đó đang trốn tránh trong bóng đêm, ngo ngoe rục rịch.
Tạ Khâm Từ mới vừa tiếp nhận thân thể này, loạng choạng đỡ vách tường đứng dậy, anh vốn là BOSS giữ cửa của thế giới vô hạn, không biết vì sao lại bị hấp thu vào cơ thể này,
Tạ Khâm Từ thử qua một chút, không thể rời đi được, thân thể này giống như là chế tạo ra cho anh, lại có thể cùng linh hồn của anh dung hợp lại một cách hoàn hảo, anh không thể tìm thấy một chút dấu vết của linh hồn tồn tại trong cơ thể này.
Sự việc thoát khỏi khống chế, Tạ Khâm Từ nhăn mày không vui, kế hoạch đã vạch ra trong đầu bị quấy rầy không thể vui nổi.
Lúc này có một con ác quỷ không có mắt nhìn không thể chịu nổi mê hoặc, nhào lên muốn cắn một cái vào tế phẩm thơm ngào ngạt phía trước.
Chúng nó đã bị nhốt ở tòa nhà này lâu lắm rồi, mãi mới gặp được một vật còn sống, không có đạo lý gì buông tha cả.
"A——"
Tiếng kêu thê lương vang lên, mà phát ra tiếng kêu thảm thiết này lại không phải là người thanh niên vốn trở thành tế phẩm, mà là ác quỷ nhào lên trước.
Chỉ trong nháy mắt ác quỷ đã tan thành mây khói.
Trong phòng lại khôi phục yên tĩnh như ban đầu, những ác ý đang ngo ngoe rục rịch thu hồi trở lại toàn bộ.
Cho dù đã trở thành ác quỷ không còn chút lý trí nhưng chúng nó vẫn cảm nhận được thanh niên trước mắt này tuyệt đối không thể trêu vào.
Đau đớn từ trong đầu truyền đến, Tạ Khâm Từ nhắm mắt, một chuỗi tin tức dài truyền vào trong đại não, Tạ Khâm Từ cũng dần hiểu được tình cảnh của mình.
Thân phận của anh hiện tại chính là một minh tinh, tên của anh cùng với tên của nguyên chủ giống nhau, cũng là Tạ Khâm Từ, hiện giờ đang tham gia một chương trình tạp kỹ phát sóng trực tiếp thần quái.
Chương trình tạp kỹ này là người đại diện nhận cho anh, không phải là để cho anh hot mà là để anh làm bệ đỡ cho người mới Kiều Lạc Lạc cùng công ty, dùng sự "ác độc" của anh tôn lên cái tốt đẹp của Kiều Lạc Lạc, ép khô chút giá trị cuối cùng của anh.
Sau khi tỉnh lại từ hồi ức, trên mặt Ta Khâm Từ lộ ra vẻ kì lạ, bởi vì cái cốt truyện này anh thấy rất quen, trước kia anh đã từng nhặt được một quyển tiểu thuyết có tình tiết giống y đúc với những gì thân thể này trải qua.
Chẳng lẽ anh...
Xuyên vào môt quyển sách sao?
Toàn văn thì Tạ Khâm Từ cũng chưa xem hết, chỉ tùy ý lật vài tờ nhưng anh nhớ rất rõ, "Tạ Khâm Từ" trong sách chưa được mấy chương đã chết, là một cái pháo hôi nhỏ bé, hơn nữa nếu anh nhớ không lầm thì "Tạ Khâm Từ" chết trong cái chương trình tạp kỹ này.
Sau khi chết vẫn phải gánh đủ loại bôi nhọ, còn Kiều Lạc Lạc thì thanh danh lại cực tốt.
Nghĩ đến cốt truyện gốc kia, Tạ Khâm Từ khẽ cười, anh gấp không chờ nổi muốn gặp mặt Kiều Lạc Lạc kia một lần.
Chờ thân thể này giảm bớt khó chịu, Tạ Khâm Từ dựa theo kí ức đi tới cạnh cửa, mở cửa ra.
Ánh trăng chiếu xuống xua tan bóng tối trong phòng, dựa theo ánh trăng, Tạ Khâm Từ quay đầu nhìn qua nơi anh đã từng ngồi.
Đám ác quỷ đang không cam lòng vì tế phẩm chạy mất bị ánh mắt trong trẻo sâu thẳm của anh nhìn qua làm cho sợ hãi mà hướng tít sâu trong bóng tối ẩn nấp.