Tôi Ở Huyền Học Tay Không Xé Tà Ám

Chương 9

“Mọi người đã thử rời khỏi chưa?” Tạ Khâm Từ hỏi.

“Có, nhưng bất kể chúng tôi đi như thế nào thì kết quả cuối cùng vẫn là quay lại vị trí ban đầu.”

Tạ Khâm Từ không ngạc nhiên với kết quả này, âm khí mà anh cảm nhận được không phải tình cờ tích tụ xung quanh mà là xuất hiện theo một quy luật nhất định. Anh đoán rằng chắc hẳn ngôi nhà này đã bị ai đó đặt pháp trận.

Về phần mục đích thì…

Đi xem thử là biết.

Tạ Khâm Từ không am hiểu về pháp trận, nhưng anh có thể cảm nhận được phương hướng mà âm khí lưu chuyển, nơi âm khí hội tụ, dù không phải mắt trận đi chăng nữa thì cũng là điểm mấu chốt, có tác dụng trong pháp trận.

“Mấy người định ở lại đây hay đi theo chúng tôi?” Tạ Khâm Từ không ngại dẫn thêm vài người nữa.

“Các người muốn đi đâu?” Trần Lâm hỏi.

“Tìm nơi để thoát ra.”

“Chúng tôi đi cùng anh.” Trần Lâm suy tư một lát rồi quyết định. Họ cũng hết cách rồi, chỉ biết tin tưởng vào Tạ Khâm Từ thôi.

Giờ phút này, những người xem livestream cũng đã bắt đầu nhận ra có gì đó bất thường.

[Không liên lạc được với ekip chương trình sao? Sao lại như vậy được?]

[Mau báo cảnh sát thôi, có chuyện rồi!]

[Báo rồi, bên này cũng thử liên lạc với quản lý các bên, xác định là không liên lạc được với ekip thật.]

[Thế sao còn livestream vậy chứ? Chẳng lẽ những bóng ma mà chúng ta nhìn thấy… là thật sao?]

Cùng lúc này, sân bay Vân Thành.

Vài đạo sĩ mặc áo bào đạo sĩ bước nhanh đến, người phụ trách biệt đội Rồng của Vân Thành - Triệu Phong tiếp đón.

“Thầy Thanh Mộc, sao thầy lại đích thân đến đây thế này?”

Biệt đội Rồng là biệt đội đặc biệt do nước Hoa thành lập để chuyên trị các sự kiện kỳ lạ. Thầy Thanh Mộc là cố vấn đặc biệt của biệt đội Rồng, cũng là nhân vật hàng đầu trong lĩnh vực huyền học tại nước Hoa. Sau khi biết đến việc ở Vân Thành thì đi chuyên cơ thẳng từ Yên Kinh đến Vân Thành.

Thầy Thanh Mộc nghiêm nghị nói: “Tôi xem quẻ, sợ là có Quỷ Vương đã được sinh ra.”

“Quỷ Vương ư?”

“Quỷ Vương bị buộc sinh ra, phạm vị lớn quan đây sẽ bị liên lụy hết. Bần đạo đã đánh tiếng rồi, sẽ có người đến tiếp viện.”

“Cảm ơn thầy đã ra tay giúp đỡ.” Triệu Phong nghiêm túc đáp: “Có xác định được vị trí cụ thể không ạ?”

Thầy Thanh Mộc chỉ một vị trí.

“Vâng.” Triệu Phong báo vị trí cho tổ chức rồi nói tiếp: “Chúng tôi sẽ phải lập tức phái người sơ tán quần chúng, cố gắng giảm tổn thất hết mức có thể, phía Quỷ Vương đành làm phiền thầy.”

“Đương nhiên bần đạo sẽ cố gắng hết sức.”

“Đội trưởng.” Một thanh niên mang ipad đến: “Tìm được vị trí thầy Thanh Mộc chỉ rồi ạ, là một căn biệt thự lâu rồi không có người ở…”

Không có người.

Triệu Phong đang định thở phào một hơi thì nghe thấy thanh niên kia nói tiếp: “Nhưng không may là, tòa nhà này đang được một ekip chương trình thuê. Hiện giờ ekip bên đó đã gặp chuyện, thêm nữa, những chuyện xảy ra trong căn nhà đó đều được livestream hết.”

“Cái gì?” Triệu Phong vội nhận ipad từ thanh niên đó. Ipad đang mở livestream. Triệu Phong xem một lúc, vẻ mặt ngày càng xấu: “Dặn dò anh em, tìm cách ngưng phát sóng ngay, dẫn dắt dư luận một chút rồi cử người của đội một và đội hai qua đó.”

“Rõ!”

Triệu Phong lập tức cùng mấy đạo trưởng lên xe đội chuẩn bị, đi thẳng đến nhà họ Ninh.

Họ giành giật từng giây một, hy vọng có thể đến nơi trước khi thảm họa xảy đến. Tạ Khâm Từ bấy giờ đã đưa mọi người đến nơi âm khí nồng nhất.

Như dự đoán của Tạ Khâm Từ, nơi đây là trung tâm của pháp trận.

Quỷ khí nồng đậm tụ lại một chỗ, vây kín kiến trúc xung quanh, những bóng đen không ngừng bay đến từ đằng xa, tụ lại đó.

Tạ Khâm Từ ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc.

Chắc là người của ekip biến mất ngay chỗ này.

Quỷ khí nồng đến mức gần như tụ thành thực thể, lấp kín tường, chặn mọi thứ bên trong.

Những đám khói đen chuyển động, như ủ mưu sẵn, che khuất đi mặt trăng - nguồn sáng duy nhất còn lại. Bóng tối xâm nhập, gió lộng nổi lên.

Quỷ khí tập hợp một chỗ nhanh chóng xoay tròn, dồn nén, hình thành một chiếc kén đen to khổng lồ.

Khói đen tản ra, ánh trăng lần nữa soi rọi mặt đất, đám Cố Miên thấy trước mắt mình chợt xuất hiện một cái kén vật vã.

“Đây là cái gì?”

Vỏ kén đen không ngừng nhấp nhô, bọt khí to nổi lên, nổ tung, mùi tanh tưởi gớm ghiếc lan tỏa.

“Thối quá.” Cố Miên bịt mũi.

Mấy người chịu đựng kém đều dạt sang một bên, nôn khan liên hồi.

Hắc Đà Đà đang bay cạnh Tạ Khâm Từ đã không còn giữ được hình trái tim nữa, nếu không nhờ Tạ Khâm Từ kéo lại thì nó đã dung nhập vào kén đen như những bóng đen khác rồi.

“Răng rắc…”

Tiếng vỡ vụn khe khẽ truyền ra từ kén đen. Vẻ kén nứt ra lỗ to, như kiểu có thứ gì đó muốn chui ra ngoài.

Tinh thần căng thẳng đến cực hạn, tất cả mọi người đều vô thức nín thở, nhìn cái kén to trước mặt chằm chằm không chớp mắt.