Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 3

Chương 3: Đi bar - first kiss
Nó bước xuống xe và ngắm nhìn căn biệt thự mang tên Angel, trong lằm thầm nghĩ: "mấy đứa này có mà là ác quỷ chứ thiên thần gì", hai hàng dài người hầu ngạc nhiên nhìn nó, đến bây giờ họ mới biết tiểu thư của họ đẹp đến như vậy, không chỉ có sắc đẹp mà thần thái cũng hơn người

_tiểu thư, chào mừng người trở lại- tất cả đồng thanh nói làm nó nhăn mặt

_có cần phải rùm beng như vậy không?- nó lạnh lùng

_nếu tiểu thư không thích, chúng tôi sẽ sửa- quản gia Lee kính cẩn

_tùy- nó hờ hững đi vào

_phòng của người tôi đã cho người dọn dẹp, đồng phục cũng đã được đặt sẵn rồi ạ- quản gia lại nói

_đồng phục?- nó nhíu mày

_vâng, các tiểu thư sẽ học ở trường The Heirs cùng với đại thiếu gia ạ

_đại thiếu gia? có nghĩa mấy người sẽ gọi tôi là nhị tiểu thư?- nó hỏi

_vâng

_aaaaaa, đáng chết- nó dậm chân ầm ầm bỏ lên phòng làm ông quản gia lắc đầu cười

Lên phòng đóng sầm cửa lại, thả mình xuống giường, nó suy nghĩ về việc vừa rồi: "nhị tiểu thư sao? cũng tốt, ta thích ta thích", nó cười híp mí nhảy tưng tưng như tâm thần vì ý nghĩ đó, sỡ dĩ nó vui là vì nó là con út, sẽ được cưng chiều (ủa, em tưởng chị ghét lắm mà). Đang còn vui mừng thì điện thoại vang lên bản nhạc xa lạ: Love Me Right (EXO), bực tức nhấc máy bằng giọng điệu bất cần đời

_sao? ai mà hay thế, biết được số điện thoại của tiểu thư ta?- nó khen

_là tôi nè- đầu dây bên kia bật cười

_tôi là ai?- nó khó hiểu

_cô không biết cô là ai hả?- hắn trêu

_gì chứ?- nó vốn dĩ muốn trêu bên kia mà lại bị dính đòn

_tôi là bạn của Aubrey- hắn nói

_anh ta giao du với nhiều loại người lắm, từ loại cặn bã, thấp hèn của xã hội cho đến cao cấp khinh người, biết đường đâu mà đoán- nó được dịp xỉ nhục người khác luôn

_.......- hắn đang ngạc nhiên tột độ

_có gì nói lẹ đi cha, tui biết anh là cái tên ở San Francisco mà- nó nói giọng mệt mỏi

_đến Bar đi- hắn lạnh nhạt

_bar gì?- nó thấy lạ với cách nói chuyện của hắn

_bar Hell- hắn nói

_hứ, kiệm lời, cứ ở đó mà đợi Andrena siêu cấp vô địch đẹp gái này đến- nó chắc nịch rồi tắt máy

5' sau, nó bước ra với sơ mi bên trong chiếc áo len kẻ ngang, nó mix cùng với chân váy đen, tóc tết để lệch, nhìn nó bây giờ như một cô tiểu thư chính hiệu, vừa tinh nghịch nhưng không kém phần nữ tính. Ra gara lấy "cục cưng" Lamborghini Reventon của mình, nó lập tức phóng tới bar Hell bằng tốc độ ánh sáng, nhẹ nhàng mở cửa bar trong ánh mắt ngạc nhiên của toàn thể dân ăn chơi trong này

_này cô bé, vô đây tìm bạn trai hả? trong này không phải chỗ cho con nít đâu- một con nhỏ trông có vẻ là quản lí đám gái trong bar lên tiếng sỉ vả nó (ghen tị)

_gì..gì chứ...con nít á- nó ngạc nhiên

_phải, nhìn cách ăn mặc là biết, 15 chắc luôn- nhỏ đỏ liếc xéo nó

_hứ, nên tạ ơn trời phật đi vì hôm nay tui mặc váy đó- nó bỏ đi lại bàn của 7 người kia

_mày...- ả ta giận tím mặt

Nãy giờ bọn hắn xem kịch mà nén cười, ăn mặc như thế bảo sao không nhìn thành con nít, hầm hầm đi lại giật cả ly rượu trên tay của Edward mà uống cạn

_quá đáng- nó quăng li rượu vào tường tạo nên một tiếng "xoảng"

_bình tĩnh, để mình đuổi cô ta đi cho cậu- Jason cười hiền

_khỏi cần, còn anh, kêu tui ra đây làm gì để bị...aizzz, nhắc tới là phát bực- nó đá vào chân hắn

_aaaa, cô có cần phải giận cá chém thớt vậy hông?- hắn nhăn mặt trông đáng yêu hết sức làm nó đơ vài giây

_ê...ê..sao vậy?- hắn khua tay trước mặt nó

_gì?- nó khó chịu

_sao? khuất phục trước vẻ đẹp của tui rồi hả?- hắn vênh mặt tự sướиɠ

_thiểu năng- hắn đang ở trên thiên đường thì bị nó không thương tiếc đạp xuống điện ngục

_hahaha- Aubrey và Jason ôm bụng cười

_cô...hứ- hắn giận dỗi quay mặt đi

_bày đặt- nó trề môi nhưng trong lòng cũng thấy buồn buồn

_hic...hic...buông tao ra- Jenny lại say xỉn và bắt đầu quậy phá

_uống không được bao nhiêu mà...- Emily bực dọc lôi cô ra ngoài xe và đưa về

_mình đi chơi không anh?- Mindy hỏi

_đi đi chứ- Jason nhanh chóng khoác tay cô kéo ra ngoài

Aubrey thì đã bị một em sεメy dụ dỗ vào phòng vip làm chuyện xằng bậy gì rồi (đừng hiểu lầm nha, vô trong đó ổng đánh con người ta muốn xuống mồ luôn á), Edward chán nản bỏ về với những hình ảnh quậy phá của Jenny vừa rồi trong đầu, miệng anh bất giác nở một nụ cười.

Giờ chỉ còn lại nó và hắn, hắn lạnh lùng nhấp một miếng rượu đắng sau đó bỏ đi, nó cũng đi theo nhưng là đứng ở phía sau, dõi theo hắn, nó thấy hắn bây giờ thật cô đơn, nó chỉ muốn chạy lại và ôm hắn như để xua đi cái cô đơn đó thôi, nó cười nhạt cốc vào đầu mình

_bị gì vậy trời?

Hắn biết nó đang đi theo, nhưng không quay lại mà muốn nó phải mở lời trước, cứ đi mãi đi mãi thì hắn thấy trống vắng phía sau, quay đầu lại thì không còn ai nữa, hắn thấy hụt hẫng trong lòng, nó thì làm sao mà chịu đi theo hắn hoài chứ, bỗng

_hù- nó từ đâu nhảy ra đứng trước mặt hắn

_....- hắn bất ngờ nhưng gương mặt vẫn lạnh tanh

_xì, không giả vờ hết hồn được sao?- nó ủ rũ cuối gầm mặt

_ngốc- hắn cười xoa đầu nó

_anh nói ai ngốc chứ?- nó phồng má

_...là cô đó- hắn nói rồi bước đi

_này...

_gì?

_xin lỗi

_hử

_xin lỗi

_vì?

_giẫm vào chân anh

_ừ

_có giận tôi ko

_không

_anh kiệm lời

_ừ

_nè, đồ điên

_không

_anh...đi về thôi

_ừ

Hắn và nó quay lại bar, xe nó thì cái bọn kia lấy về từ khi nào rồi, giờ chỉ còn cách chờ hắn đưa về giúp thôi chứ sao, đến nhà, nó khẽ cảm ơn hắn rồi xuống xe nhưng hắn đã nắm tay nó lại và ép nó vào thành xe

_anh..anh làm gì vậy?- nó ngượng ngùng

Thật sự là bây giờ tim nó đang đập rất nhanh, nhanh đến nỗi nó có thể cảm nhận được, hắn đưa mặt mình sát mặt nó và chuyện gì tới cũng tới, môi đã chạm môi, ngỡ ngàng, nó đẩy hắn ra nhưng vẫn còn bàng hoàng, khuôn mặt nhỏ bắt đầu đỏ lên, nó ôm mặt chạy vào nhà để lại hắn đang bật cười nhưng trong hai người chả ai biết nụ hôn đó là nụ hôn đầu của đối phương.