Tôi Đang Đùa Bỡn Với Quy Tắc Trong Thế Giới Quái Dị

Chương 49: Quy tắc Quái Dị ở tàu điện ngầm Hạnh Phúc (15)

Tề Sanh xoay người là lúc, trước mặt bỗng nhiên xuất hiện thêm một thân ảnh màu đen, đôi mắt to chừng nửa cái đầu trừng mắt nhìn cô.

Cô nắm chặt lấy nắm tay mới không phát ra tiếng kêu to, nghe được lời từ miệng đống bầy nhầy như thịt nát không ra hình người, nói: “Nhịp tim sắp thấp hơn 80, có thể nhảy hai cái.”

Nắm tay Tề Sanh buông ra, không thể tin tưởng mà nhìn bóng đen khủng bố trước mắt.

Đó là một giống loài kỳ lạ, toàn thân đen nhánh, trên lưng sinh ra thứ da thịt màu đen, trên mặt cũng tìm không ra ngũ quan bình thường, chẳng sợ Tề Sanh không có kiến thức, cũng biết nó nhất định chính là quỷ!

Quy tắc Quái Dị lần này lại làm điều tra viên nhìn thẳng một con quỷ không có ngụy trang, rốt cuộc là muốn làm cái gì!

Thì ra bảo trì nhịp tim ở 80-100 nhịp/phút một đoạn thời gian, là có thể nhìn thấy quỷ.

Con quỷ này chính là huấn luyện viên tập thể hình!

Thùng xe không có trang bị huấn luyện viên tập thể hình, nhưng mà hiện tại huấn luyện viên tập thể hình xuất hiện, rốt cuộc cô có nên làm theo lời huấn luyện viên tập thể hình hay không?

Sau một lúc tạm dừng ngắn ngủi, Tề Sanh nhảy lên hai cái.

Con quỷ kia thấy thế liền vừa lòng mà rời đi, đi đến bên một người khác nhắc nhở cô ấy nên squat.

Tề Sanh nhẹ nhàng thở ra, cô làm đúng rồi, quỷ này lại là người công cụ trợ giúp các cô duy trì nhịp tim ở 80 nhịp/phút trở lên, tránh cho điều tra viên bởi vì không có máy đo lường nhịp tim mà không biết bảo trì nhịp tim như thế nào, cô cũng nhìn thấy có dân bản xứ nghe theo một con quỷ khác chỉ thị mới dám nhảy lên.

Trong một cái xe nho nhỏ, bốn con quỷ đi tới đi lui, thường xuyên nhắc nhở trạng thái con người.

Các cô có khi đi thoáng qua Tề Sanh, cảm xúc lạnh băng chui vào đáy lòng, cảm giác ghê tởm lại chán ghét làm tim Tề Sanh đập gia tốc.

Được rồi, có những con quỷ này ở đây, thậm chí không cần nhảy lên, vẫn có thể bảo trì nhịp tim ở 80 nhịp/phút trở lên.

“A!!!” Bên tai vang lên tiếng thét chói tai của Hoắc Nam Nam, Tề Sanh nhìn qua, con quỷ tiến đến trước mặt Hoắc Nam Nam, giương miệng nói gì đó nhưng Tề Sanh lại nghe không ra.

Tề Sanh thấp giọng nói: “Làm theo lời nó.”

Hoắc Nam Nam nhìn về phía Tề Sanh, Tề Sanh gật gật đầu với cô ấy, làm một thủ thế trấn an, Hoắc Nam Nam lập tức squat hai cái.

Vẻ ngoài mấy con quỷ này thật sự là quá mức ghê tởm, quá gây áp lực đến tâm lý con người, nhìn thẳng bản thể của quỷ như vậy cực kỳ dễ bị ô nhiễm, có mấy người sau khi kinh hô lại lần nữa vận động, miễn cho lại nhìn thấy mấy con quỷ.

Tề Sanh nhưng vẫn bảo trì nhịp tim ở giữa khu 80-100 nhịp/phút, lâu lâu mới nhúc nhích một lần.

Cô nhớ tới thẻ thân phận trong phòng ngủ 404, cũng làm người ta cảm thấy ghê tởm vô cùng, làm đáy lòng không muốn cho nó một cái liếc mắt nào, nhưng mà đó là mấu chốt để rời khỏi phó bản, “Hắn” cố ý làm mọi người chán ghét thẻ thân phận, nhớ sai thông tin trên đó.

Rõ ràng những con quỷ này có thể duy trì hình người giống đạo sư trong phòng ngủ 404, lại cố ý muốn bảo trì bộ dáng ghê tởm này, Tề Sanh suy đoán “Hắn” đang muốn lợi dụng con quỷ ghê tởm làm người ta chủ động rời khỏi khu nhịp tim giữa 80-100 nhịp/phút.

Mọi người đều biết, chuyện “Hắn” không muốn cho bạn làm, nhất định là chuyện tốt.

“Xem xét trạng thái chỉ thị.”

“Lại là trị số quen thuộc, ngài liên tục chịu ô nhiễm, hiện tại tốc độ tư duy sẽ dần dần chậm đi, hy vọng có thể chờ đến một ngày kia, khi ngài hoàn toàn ô nhiễm.”

“Mức độ ô nhiễm: 20%”.

Liên tục tiếp xúc với quỷ thì phải trả giá đại giới, “Hắn” quả nhiên sẽ không bỏ qua cho điều tra viên ở đây, mức độ ô nhiễm còn đang liên tục tăng cao.

Tề Sanh nhìn dân bản xứ bên cạnh vẫn không chút hoang mang, cắn chặt răng, tiếp tục bảo trì trạng thái của mình.

Cô thậm chí không dám đi khuyên những điều tra viên khác không vận động, khuyên người ta tiếp thu mức độ ô nhiễm tăng cao không khác gì khuyên người khác đi chết.

Chờ đến khi mức độ ô nhiễm lại lần nữa đi vào 50%, các con quỷ rốt cuộc không động nữa, mà là đến một góc mở ra cửa thùng xe.

Tề Sanh có hoảng hốt trong nháy mắt, quỷ cứ đi như thế sao? Cô suy luận sai rồi? Không duyên cớ bị đề cao 50% mức độ ô nhiễm?

Không, tàu điện ngầm còn chưa dừng! Chuyến xe này còn chưa kết thúc.