Edit: Tyy051
Khi cô nói xong, hiện trường trở nên yên tĩnh.
Giọng điệu của Thẩm Ly quá tự nhiên, khiến tất cả mọi người thật sự nghĩ đến những gì cô nói.
Đặc biệt là Nhược Âm, vô thức nhìn vào câu hỏi và không thấy sai sót gì.
Nhưng một người đã bỏ học cấp 3 làm sao có thể so sánh được với cô? Bạn biết đấy, cô được nhận vào Đại học S nhờ vào thực lực của mình, chính vì vậy Diệp Hòa Cảnh đã giúp cô tự tin khẳng định mình là học sinh giỏi.
Diệp Nhược Âm thở phào nhẹ nhõm, che miệng cười khúc khích: “Thẩm Ly, tôi biết cô đang lo lắng vì đội chúng tôi nắm được quá nhiều manh mối. Nhưng loại câu hỏi vừa rồi không phải là câu hỏi hí kịch, không phải may mắn nghe một chút liền có thể đoán đúng, cô chớ nói lung tung, kẻo tự chuốc lấy rắc rối."
Lời nói của cô nghe có vẻ như có ý tốt khuyên Thẩm Ly đừng dính vào rắc rối nhưng cô đã trực tiếp xác định bản chất của sự việc.
【Tôi biết ngay là Thẩm Ly ghen tị mà!】
【Nói nhảm, người này chỉ muốn chiếm camera của Âm Âm nhà chúng ta, đây hẳn điểm mấu chốt!】
【Dự án điện ảnh và truyền hình của Trác Đạo vốn luôn nổi tiếng về chất lượng, sao có thể nhầm đề được?!】
【Tôi tưởng Thẩm Ly đã tốt hơn trước đây rồi, không ngờ cô vẫn như cũ!】
Một số người qua đường cũng thắc mắc:
【Nếu câu hỏi thực sự sai thì sao?】
【Lầu trên đừng nói chuyện buồn cười quá!】
【Cho dù có chuyện gì xảy ra thì Diệp Nhược Âm vẫn là người có học thức nhất trong số các vị khách mời!】
【Thêm một cái nữa! Thẩm Ly bỏ học cấp ba thì có thể biết được gì?!】
Tổ chương trình đương nhiên cũng đang quan sát phản ứng của khán giả.
Phó đạo diễn Vương rất không hài lòng: “Thẩm Ly này, trước đây cô không nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ của mình, bây giờ nói chuyện lung tung làm vấy bẩn chương trình! Cô ấy cho rằng điều này có thể bù đắp cho sự thiếu điểm nhấn trong chương trình sao? Cô ấy thật ngu ngốc!
Một trợ lý đạo diễn khác có ấn tượng rất tốt với Thẩm Ly: “ Phó giám đốc Vương, chẳng lẽ thật sự phạm sai lầm sao? Thẩm Ly trước đây có nhiều biểu hiện bất ngờ như vậy, nhìn rất điềm tĩnh, lần này không giống như nói đùa.
Phó đạo diễn Vương trừng mắt nhìn anh: “Ý anh là điểm nhiệm vụ mà tôi phụ trách kiểm tra có vấn đề sao?”
"Không không!"
Trợ lý đạo diễn không dám đắc tội Phó đạo diễn Vương, vội vàng lắc đầu.
Phó đạo diễn Vương khịt mũi lạnh lùng nhắc nhở mọi người ngoài camera phải bắt đầu phần tiếp theo của chuyến đi càng sớm càng tốt và đừng lãng phí thời gian vào Thẩm Ly.
Khi Trác Đạo vắng, Phó đạo diễn Vương là người có tiếng nói cao nhất.
NPC tại điểm làm nhiệm vụ nhận thấy Diệp Nhược Âm đã làm đúng theo kịch bản và rút ra manh mối.
Bởi vì câu hỏi này thực ra rất khó nên manh mối tương ứng thu được cũng là manh mối cấp cao.
Sở Minh Hiên nhìn Thẩm Ly đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ với vẻ mặt kiêu ngạo: “Có người không ăn được nho liền nói nho chua. Tôi xin góp ý lại với cô, dù cô có dùng thủ đoạn gì để hấp dẫn tôi, tôi cũng sẽ không thay đổi thái độ với cô.
"Bạn nói gì?"
Ở đây ai mà không biết Sở Minh Hiên đang nhắm tới Thẩm Ly.
Tề Triết cảm thấy mình đã nảy sinh tình cảm cách mạng với Thẩm Ly, liền đáp: "Anh là vàng à? Tưởng rằng người nào nhìn thấy anh liền thích? Tôi nghĩ đầu anh chứa đầy cứt, nếu không thì sao anh không biết điều đó.Tự mình đa tình!"
"Anh nói cái gì? Nói lại lần nữa!" Sở Minh Hiên, người xuất thân từ gia đình giàu có, chưa từng nhẫn nhịn ai bao giờ, tức giận nói.
Tề Triết không cam lòng yếu thế nên lại mắng, Sở Minh Hiên tức giận đến mức muốn ra tay đánh nhau.
Diệp Nhược Âm thấy vậy vội ngăn cản, còn Tống Lâm Phú, người đến khống chế sân cho Trác Đạo, cũng nhanh chóng can ngăn.
Đào Diệc Dao hả hê một hồi, giả vờ làm theo lời khuyên.
Chính chủ mâu thuẫn, người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp sắp nổ tung, toàn bộ ê-kíp xem chương trình vô cùng tức giận, Phó giám đốc Vương thậm chí còn không quan tâm đến việc mình đang ghi hình mà sử dụng loa phóng thanh để ngăn chặn và cứu vớt hiện trường.
Cho đến khi có người hét lên: Thẩm Ly đang làm gì ở đó?
Mọi người dừng lại và nhìn qua.
Thẩm Ly lắc lắc chai nước mận chua rỗng, giơ tay không nhìn lại, chai chính xác rơi vào thùng rác cách đó không xa.
Họ nhìn thấy choáng váng và đều nghĩ: Cú ném của Thẩm Ly khá chính xác.
Sau đó nhìn thấy Thẩm Ly nghiêng người, lộ ra bảng giải, trên đó đã dày đặc chữ, NPC duy nhất chứng kiến
toàn bộ quá trình đều nhìn thẳng vào đó.
Thẩm Ly bấm vào bảng giải đề với cây bút trên tay, nhỏ giọng nói: “Đây là câu hỏi thuộc đề A của Đề thi Toán Quốc gia năm 2017. Tổ tiết mục đã nhầm lẫn và cần sửa tại chỗ. ."
Cô đặt bút xuống và nói: "Chỉ có thay đổi những gì tôi vừa nói thì chúng ta mới tính ra được đáp án."
Hiện trường lúc này hoàn toàn im lặng.
Bởi vì bảng giải đề thực sự đầy đủ, quá trình giải đề cũng đã hoàn tất, còn có một số danh từ bọn họ không biết.
Sở Minh Hiên nói với giọng mạnh mẽ: "Cô nghĩ cô là ai? Cô nói liền đúng?!"
Thẩm Ly nhìn hắn, lớn tiếng nói: “Không phải là ai, tôi chỉ là ngẫu nhiên làm thôi.”
"Không thể nào!"
Diệp Nhược Âm buột miệng nói.
Cô chưa từng tham gia cuộc thi Thẩm Ly nhắc đến!
Nếu người khác không biết rõ mẫu đơn phê duyệt thì cô ấy cũng không biết sao?
Thẩm Ly không cách nào biết được, nhất định là bịa ra!
Tề Triết bị kích động nổi dậy vứt bỏ Tống Ảnh Đế đang kéo mình, trực tiếp lấy điện thoại di động ra nói: "Các cậu được phép học giỏi, còn đội của chúng ta thì không? Đợi đã, chú tôi là người của khoa toán Đại học Bắc Kinh. Tôi sẽ lập tức gọi điện hỏi chú ấy!”
Người đại diện của anh ta, người đang theo dõi anh ấy ở một địa điểm cách đó không xa, nhìn thấy điều này suýt tí muốn đánh gãy tay anh ta.
Edit: Tyy051
Bình tĩnh!
Đừng bốc đồng!
Tề Triết cũng không để ý, vội vàng gọi điện trước mặt mọi người, chĩa mic vào điện thoại di động để bật loa ngoài.
Một giọng nói trẻ trung và kiên định vang lên: "Xin chào?"
Tề Triết không bao giờ nói xuất thân của mình, cũng không ai trong làng giải trí trong nước biết điều đó, thực ra anh xuất thân từ một gia đình trí thức, họ hàng cũng khá thành đạt về mặt học vấn, anh ấy thực sự rất thông minh, người nhà cũng không can thiệp vào diễn xuất của anh. .
Tề Triết tức giận nói: "Chú ơi, cháu gửi cho chú một câu hỏi. Chú xem câu hỏi đó có sai sót gì không."
Phó đạo diễn Vương thầm nghĩ không ổn, không ngờ trên sân khấu lại náo loạn như vậy, Trác Đạo sau này nhất định sẽ chỉ trích hắn!
Nhưng khi hắn định ngăn lại thì đã quá muộn, Tề Triết đã gửi câu hỏi rồi, trong phòng phát sóng trực tiếp có hàng chục triệu người xem, với nhiều người như vậy, việc hắn đột nhiên tắt chương trình phát sóng trực tiếp và giải quyết là điều không thể.
Mọi người trên sân nhìn nhau, nhìn Tề Triết, rồi nhìn Thẩm Ly vẫn luôn bình tĩnh.
Bác Tề Triết trả lời rất nhanh, mọi người có mặt đều nghe rõ: "Không phải vấn đề gì lớn, chỉ có điều là nó quá khó. Đó là câu hỏi chỉ được hỏi trong các cuộc thi toán cấp quốc gia".
Sở Minh Hiên nghe vậy nhìn Thẩm Ly cười khẩy.
Diệp Nhược Âm cũng thở phào nhẹ nhõm, nhếch khóe miệng.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo——
"Nhưng câu hỏi này thực ra là sai, bội số của x và y đều sai, phương trình đạo hàm cũng sai, theo đó thì kết quả không thể tính được. Nhưng tôi nhìn vào hình ảnh bạn gửi cho tôi, có người đã biết sai rồi, Làm ra đáp án chính xác, có nghĩa là đối phương trình độ không thấp, có vấn đề gì thì trực tiếp hỏi người này, không cần gọi điện thoại cho ta, ta còn đang bận ở phòng thí nghiệm."
Nghe xong lời này, mọi người đều mở to mắt.
Những khán giả đang phẫn nộ bình luận về Thẩm Ly trong phòng phát sóng trực tiếp cũng choáng váng, khiến khu vực bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp hoàn toàn trống rỗng.