Chương 5: Người mới nhân chuyện biến mất
Mấy hôm nay Hoa Đóa Đóa có nhiều việc. Chủ yếu là do trường có bốn suất xuất ngoại được đài thọ chi phí, Hoa Đóa Đóa muốn tranh một suất, cho nên mấy hôm nay cô đều chạy qua chạy lại các khoa, viết sơ yếu lý lịch với làm mấy chuyện linh tinh khác. Lại nói, bốn suất xuất ngoại này, sinh viên bình thường cũng không thểtranh được. Trường đại học của Hoa Đóa Đóa chuyên về khoa Kiến Trúc, mục tiêu là phát triển một khoa Kiến Trúc hàng đầu quốc tế. Bởi thế, khoa Kiến Trúc là khoa lấy điểm trúng tuyển cao nhất trong trường, mà Hoa Đóa Đóa không chỉ thành tích trúng tuyển đứng thứ nhất, mà trong những cuộc thi khác,cũng đều đứng đầu, một mình một cõi.
Nếu cô không đủ tư cách, còn ai có tư cách? Hơn nữa tư cách của cô vượt xa người khác, trường cô chọn xuất ngoại cũng là trường đứng đầu. Nhưng mà… Hoa Đóa Đóa muốn đi thăm nước Pháp, chỉ là giải trí, chứ không phải học tập. Giáo sư của cô hy vọng cô tới học viện Massachusetts ở Mỹ, đã cố sức xin cho cô, bảo Hoa Đóa Đóa chuẩn bị sẵn sàng trước, TOEFT hoặc là GRE.
Đại học Massachusetts, Boston, với vị trí tuyệt vời tại thành phố Boston, trung tâm của Bang Massachusetts Hoa Kỳ. ĐH Umass Boston cung cấp 78 chương trình Cử nhân, 54 chương trình thạc sĩ và Dự bị thạc sĩ, 14 chương trình tiến sĩ và 16 chương trình Dự bị đại học. ĐH Umass Boston là một trong các trường đại học công lập danh tiếng của Massachusetts.
TOEFT [Test Of English as a Foreign Language] TOEFL là bài kiểm tra trình độ tiếng Anh (Mĩ). Bài kiểm tra này bao gồm các kĩ năng: nghe, nói, đọc, viết. TOEFL đánh giá kĩ năng hiểu và sử dụng tiếng Anh chuẩn Mĩ của một người có đạt đến trình độ có thể sử dụng ở bậc đại học. Điểm TOEFL thường được yêu cầu khi nhập học ở hầu hết các trường đại học và cao đẳng ở Mĩ. Điểm số TOEFL có giá trị trong 2 năm. Ngoài ra, các tổ chức như cơ quan chính phủ, cơ quan cấp giấy phép, doanh nghiệp, hoặc học bổng chương trình có thể yêu cầu chứng chỉ này.
GRE (Graduate Record Examination) là một bài kiểm tra, đánh giá nhằm giúp cho các trường đại học, các tổ chức tài trợ học bổng đánh giá một cách đúng đắn năng lực của các thí sinh khi xin học sau đại học tại Mỹ. GRE kiểm tra thí sinh về 3 năng lực cơ bản là ngôn ngữ (Verbal), toán học (Math) và viết luận (Analytical Writing).
Hoa Đóa Đóa ngây ra mất mấy ngày. Cô có tiếng là mũi nhọn trong khoa, tư duy lôgic, nhưng về ngôn ngữ lại không được tốt. Đối với tiếng Anh, áp lực vẫn rất lớn.
Vì cái gọi là GRE, cô đã vài ngày không chơi game. Mỗi ngày cầm MP3 giống như ống nghe điện thoại để nghe từ đơn, hoặc là làm thử bài thi, cuộc sống nghiễm nhiên lại trở lại như trước. Đương nhiên, Hoa Đóa Đóa đã quen với cuộc sống như vậy, cô cũng không thấy chán nản gì. Nhưng Từ Hoan Hoan cùng phòng, mấy ngày nay bị một đám người chơi bát quái ở khu Thiên Kiện làm cho sứt đầu mẻ trán. Đám người bát quái liên tục lập tài khoản mới ở khu Thiên Huyền để chờ xem kịch vui. Chờ xem hôn lễ của đại Boss, cùng mặt mũi cô dâu. Đám bạn tốt của Từ Hoan Hoan toàn bộ đều biến mất, thấy tất cả đều chạy tới khu Thiên Huyền đánh thỏ (quái cấp 1), nhất thời cảm thấy không có ý nghĩa.
“Tiểu Cốt Đóa, cậu đã hơn mười ngày không online rồi, không phải cậu nói trước khi kết hôn nhất định phải luyện đến cấp sáu mươi để chuyển chức nghiệp rồi kết hôn sao? Hôm nay đã là mùng một tháng mười một, còn hai mươi ngày, cậu có thể luyện kịp sao?” Từ Hoan Hoan nhìn Hoa Đóa Đóa đang làm đề thi trên bàn, không khỏi nhắc nhở cô ấy một chút, nếu bình thường, cô khẳng định không rảnh để ý tới, đi đánh FB của mình.
Hoa Đóa Đóa buông bài thi ra, ngẩng đầu chớp chớp mắt.
Từ Hoan Hoan nghĩ, nhất định là muốn mở máy tính chơi trò chơi.
“Hoan Hoan, ‘mậu dịch’ tiếng Anh viết thế nào? Mình quên rồi.”
Từ Hoan Hoan cười ngất. Cô cảm thấy đúng là đàn gảy tai trâu, hoàng đế không vội, thái giám đã gấp muốn chết. À, hẳn là thái giám không vội, hoàng đế đã vội chết mới đúng.
Thực ra Hoa Đóa Đóa vẫn nghe thấy, buổi tối, cô mở máy tính, online. Hiển nhiên, chú rể tương lai của cô đã đợi cô rất lâu. Cô vừa online, đã thấy có tin nhắn.
[Bạn tốt] Lăng Vân: Ngươi online?
[Bạn tốt] Hoa Đóa Đóa: Ngại quá, mấy ngày nay bận nhiều việc, không online được.
[Bạn tốt] Lăng Vân: Bây giờ có thời gian rồi à?
[Bạn tốt] Hoa Đóa Đóa: Không có, chỉ xem một chút thôi.
[Bạn tốt] Lăng Vân: Trước khi kết hôn ngươi phải luyện lên cấp sáu mươi, như vậy chúng ta kết hôn xong mới có thể cùng làm nhiệm vụ, sinh đứa nhỏ. Tính năng đứa nhỏ cũng ra đúng ngày 20 tháng 11.
[Bạn tốt] Hoa Đóa Đóa: Tốc độ thăng cấp của ta chậm như rùa, chức nghiệp này đánh quái chậm lắm.
[Bạn tốt] Lăng Vân: Đến khu bản đồ cấp 90, tìm người nào cấp cao kéo ngươi, thăng cấp rất nhanh, mặc quần áo nhân đôi kinh nghiệm, 10 ngày có thể tới cấp 90.
[Bạn tốt] Hoa Đóa Đóa: Tiểu Vân Vân, ngươi cho rằng tỷ có thể tìm được người tốt như vậy kéo ta thăng cấp sao? Ngươi cho rằng tỷ có tiền mua đồ nhân đôi kinh nghiệm sao? Tiểu Vân Vân, ngươi nhìn lại tỷ chút,
[Bạn tốt] Lăng Vân!
Hoa Đóa Đóa thuận tiện nhìn thời gian dưới góc phải màn hình, hiện tại đã gần mười giờ tối, tám giờ sáng mai cô còn phải gặp giáo sư bàn chuyện chi phí cho chuyến du học.
[Bạn tốt] Hoa Đóa Đóa: Tiểu Vân Vân, tối nay chúng ta kết hôn đi, trong khoảng thời gian này tỷ thực không rảnh.
[Bạn tốt] Lăng Vân: Đưa tài khoản cho ta.
[Bạn tốt] Hoa Đóa Đóa: +_+ tài khoản?
[Bạn tốt] Lăng Vân: Đưa tài khoản cho ta, ta giúp ngươi luyện.
[Bạn tốt] Hoa Đóa Đóa: Thật chứ?
Hoa Đóa Đóa có chút hưng phấn, cô là một người lười, cô không thích luyện cấp, nhiệt tình thăng cấp lúc mới chơi dần dần cũng mất đi, cô vẫn định chậm rãi thăng cấp như rùa bò, nhưng giờ không cần nữa,có người giúp cô luyện cấp. Cô cũng không sợ Vân Vân là người xấu, tài khoản của cô nghèo rớt mồng tơi, không có cũng không sao. Nhưng mà cô vẫn thực tin tưởng Tiểu Vân Vân.
Cô đánh tài khoản cùng mật mã lên.
[Bạn tốt] Lăng Vân: Mật mã của ngươi lại là tài khoản?
[Bạn tốt] Hoa Đóa Đóa: Ừ.
[Bạn tốt] Lăng Vân: Ngươi đủ lười.
[Bạn tốt] Hoa Đóa Đóa: Y
[Bạn tốt] Lăng Vân: Chừng nào thì ngươi logout?
Hoa Đóa Đóa méo miệng, nhanh như vậy đã đuổi cô đi rồi? Lệ rơi. Cô vô cùng ủy khuất đánh một hàng chữ.
[tư tán gẫu] Hoa Đóa Đóa: Tiểu Vân Vân, ngươi nhớ giúp ta luyện cấp, ta out đây.
Hoa Đóa Đóa không đợi Lăng Vân trả lời, trực tiếp tắt máy tính, vui vẻ chui vào ổ chăn. Bởi vì đám bạn bè bát quái của Từ Hoan Hoan đã chạy hết, chơi một mình nhàm chán liền quay lại nhìn, thấy Hoa Đóa Đóa cười tủm tỉm có vẻ mỹ mãn, không nhịn được hỏi: ” Có chuyện gì mà vui vẻ như vậy?”
“Mình không cần tự luyện cấp, Tiểu Vân Vân giúp mình thăng cấp.”
Khóe miệng Từ Hoan Hoan như vừa bị kéo, “Dễ dàng như vậy? Cô ấy có hơn cậu một chút thì cũng là người mới, có thể thăng bao nhiêu cấp?”
“Trước khi kết hôn đến cấp 60 là được rồi.”
Từ Hoan Hoan vô cùng khinh bỉ, “Cấp 60 thì chơi cái gì, không tới cấp 90, ngay cả giúp đánh nhau cũng không được, càng không nói tới vượt bản sao.”
Hoa Đóa Đóa không hề để ý ánh mắt khinh miệt kia của Từ Hoan Hoan, cô thấy chẳng sao cả, dù sao trò chơi cứ tùy ý chơi là được rồi. Kỳ thật là cô thích cảm giác nhàn hạ.
Hoa Đóa Đóa thoải mái chui vào ổ chăn ngủ, cô đang nghĩ, đến cấp 60 chuyển chức lần hai, cô nên chọn Y Tiên hay là Thần Toán thì tốt hơn. Cô nhớ lại trang bị y tiên của Mỹ Ngọc Yên Nhiên, nghê hồng vũ y thuần sắc trắng còn có giày thêu lăng ba, thoạt nhìn đặc biệt có hương vị thần tiên tỷ tỷ, cho dù cô ấy ăn mặc bình thường, cũng đẹp khiến người ta kinh ngạc. Mà Thần Toán lại không được như vậy, trường bào hoa văn màu tối, còn cầm một cây trượng lớn, nếu không phải là thần võ hoặc ma khí, cây trượng kia nhìn qua chẳng khác gì trượng của nữ thần Bất hòa Lừa dối. Giả thần giả quỷ, giống như thầy tướng số vậy.
Hoa Đóa Đóa càng nghĩ, thò đầu về phía Từ Hoan Hoan hỏi: “Hoan Hoan, nếu mình đến cấp 60, nên chọn Y Tiên hay là Thần Toán?”
“Y Tiên là chức nghiệp cứu người, chuyên thêm máu hồi sinh; Thần Toán là chức nghiệp phụ trợ, chuyên thêm trạng thái. Nhưng mà nếu trang bị Thần Toán tốt, sau này có thể làm Bạo Y, có kỹ năng PK rất lợi hại.” Từ Hoan Hoan quay đầu nhìn về phía Hoa Đóa Đóa, “Làm Y Tiên, thăng cấp rất khổ, công kích rất thấp, trừ phi cậu có thể có trang bị như Mỹ Ngọc Yên Nhiên ở khu cậu vậy. Nếu là Thần Toán, thăng cấp so với Y Tiên nhanh hơn, nhưng công kích cũng không cao.”
Hoa Đóa Đóa rối rắm, sớm biết vậy đã không chọn chức nghiệp Y hệ, đều là bị sắc đẹp mê hoặc, trang bị của chức nghiệp Y hệ rất đẹp, Hoa Đóa Đóa là người thích chưng diện, đến nỗi toàn bộ đều chú trọng vào quần áo bề ngoài.
“Chọn Thần Toán đi, Tiểu Vân Vân nhà cậu tiền đồ vô lượng, về sau nói không chừng có thể làm tiểu thần, trong trò chơi này, người chơi đẳng cấp cao đều thích có bạn là Y hệ, làm chuyện gì, thiếu bác sĩ đều rất khổ.”
Hoa Đóa Đóa vô cùng khổ sở nhìn Từ Hoan Hoan, cô vẫn còn rất rối rắm…
Thời gian kế tiếp, Hoa Đóa Đóa lại càng nhiều việc, giáo sư của cô biến cô thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, cho cô đi xem rất nhiều triển lãm, gặp rất nhiều người từng trải, trong đó có rất nhiều kiến trúc sư, thiết kế sư nổi tiếng, giáo sư nghĩ thông suốt mọi chuyện, khuyến khích Hoa Đóa Đóa đi theo học tập các kiến trúc sư kia một chút.
Mặt khác, Hoa Đóa Đóa còn phải nâng cao trình độ tiếng Anh, nếu làm xong visa, điểm của cô không đủ, thì đúng là bi kịch. Cho nên gần đây Hoa Đóa Đóa không hề vào trò chơi.
Tấm vé tham dự triển lãm trong tay cô, là do kiến trúc sư đạt được giải thưởng Leeds hiện đang là giáo sư nổi tiếng nhất học viện Massachusetts nước Mỹ,George Bhor, tổ chức. Chủ yếu là triển lãm kết cấu các kiến trúc nghệ thuật của các quốc gia, sau khi xong còn có buổi tọa đàm. Đây là vé do giáo sư của Hoa Đóa Đóa lấy được. Có thể nói giáo sư rất bất công, có nhiều sinh viên như vậy, lại chỉ lấy vé cho ba sinh viên “ruột”. Một là Hoa Đóa Đóa, một là sư huynh Khâu Trấn cùng Nguyên Tuyền.
Hoa Đóa Đóa cùng hai người này ngồi ở trong góc hội trường. Lại nói tiếp, quan hệ của Hoa Đóa Đóa với sư huynh Khâu Trấn rất tốt, hắn là người xuất sắc nhất, còn Hoa Đóa Đóa là nữ sinh đứng thứ nhất, còn nữa, sư huynh cũng rất chiếu cố tài nữ duy nhất là cô, giúp đỡ rất nhiều.
Còn Nguyên Tuyền là một người quái gở, nói dễ nghe là con mọt sách, nói khó nghe chính là chết vì sách, không hề giao lưu với bên ngoài. Thành tích của hắn tốt lắm, nhưng không hay nói chuyện, ba năm đại học cơ hồ độc lai độc vãng. Người giống như hắn, ở xã hội này không còn tìm được nữa rồi.
Hoa Đóa Đóa cảm thấy người này không có ý nghĩa, cũng không hay để ý tới hắn, bình thường ba người đều là trọng điểm bồi dưỡng của giáo sư, thường xuyên tham gia hoạt động, huấn luyện cùng nhau. Nhưng cơ hồ đều là Hoa Đóa Đóa cùng sư huynh nói chuyện, còn Nguyên Tuyền chỉ ngơ ngác một mình.
Đương nhiên lần này cũng không ngoại lệ.
Ở hội trường, Hoa Đóa Đóa nhìn thấy rất nhiều mô hình kiến trúc của các quốc gia, chưa từng được thấy nhiều như vậy. Dường như mỗi nét kiến trúc đặc thù của các quốc gia đều được kiến trúc sư nhắc tới.
Hoa Đóa Đóa quả nhiên là được mở rộng tầm mắt a.
Khâu Trấn đứng ở bên cạnh cười nói: “Giáo sư nói đã đưa hồ sơ của ba chúng ta cho giáo sư George, nếu may mắn, có thể thông qua giáo sư George tới học viện Massachusetts của Mỹ.”
Hoa Đóa Đóa cụp mắt, “Giáo sư George chắc hẳn rất nghiêm khắc, mắt nhìn người xem ra cũng rất hà khắc.”
“Cho nên, đây chính là cơ hội chứng tỏ mình.”
“Em không cho rằng em vĩ đại.” Hoa Đóa Đóa cười tủm tỉm nói, “Em chỉ là học tập tốt một chút thôi, còn lại không được.”
Khâu Trấn nhún vai, “So với tên kia vẫn hơn.” Ánh mắt hắn liếc qua con mọt sách Nguyên Tuyền đang đứng ghi chép cách đó không xa. Hoa Đóa Đóa nhìn theo, cười nói: “Kỳ thật cậu ta cũng rất giỏi, ngoại trừ việc ít nói chuyên.”
Khâu Trấn gật đầu đồng tình.
Lúc này những người tham quan khác chỉ vào một bức sơ đồ thiết kế trên tường, bình luận: “Đây là tác phẩm của đệ tử ruột của giáo sư George a.”
” Biệt thự bờ biển?” Người còn lại nhìn mô hình ngẫm nghĩ, “Đệ tử ruột này không lẽ lại là nữ? Nhìn vào không gian, màu sắc, có loại cảm giác mộng ảo của các thiếu nữ, ngay cả tên cũng đặt là ‘Noãn Phong’ .”
Hoa Đóa Đóa bị cái tên này làm chấn động, giật mình. Khâu Trấn tò mò đi qua nhìn, thì thào tự nói, “Vị trí này vừa vặn ở nơi gió biển mát mẻ thổi vào, cửa sổ phân bố cân đối lấy được đầy đủ ánh sáng mặt trời, thiết kế bên trong làm cho người ta cảm giác giống như thế giới của hai người, quả thật thực ấm áp. Còn nữa bên ngoài có xích đu cùng lò nướng, không phải những thứ mà một người đàn ông nghĩ tới, hẳn là do nữ thiết kế.” Khâu Trấn thực vừa lòng với suy đoán của mình, vui tươi hớn hở quay đầu cười cười với Hoa Đóa Đóa cũng đang nhìn mô hình này.
Nhưng mà Hoa Đóa Đóa giống như mất hồn nhìn chằm chằm mô hình trên tường, cô nghĩ cô đang bị mộng du.
“Tiểu Phong là một cậu thanh niên đẹp trai a.” Một người có bộ râu trắng như tuyết, mắt xanh lam, nói tiếng Trung Quốc đi tới, xem ra đại khái năm sáu mươi tuổi, khuôn mặt tươi cười có vẻ rất bình dị gần gũi.
Hoa Đóa Đóa quay đầu nhìn người đó, ảnh chụp của ông ấy dán đầy trên các kiến trúc, không phải giáo sư George thì còn ai vào đây?
“Tiểu Phong?” Khưu Trấn kỳ quái hỏi lại, hiển nhiên, hắn không mấy kinh ngạc về sự xuất hiện của giáo sư George, thậm chí biểu hiện có chút tự nhiên.
“Cậu ấy cũng là người Trung Quốc, một đứa nhỏ rất giỏi.”