Nhân Kiếm Tình

Chương 4

Ngồi ngay ngắn trên chiếc giường hắn bắt đầu lấy công pháp ra đọc, hắn cũng coi như tư duy lanh lẹ trong ba năm qua cũng học được khá nhiều chữ nên việc đọc công pháp cũng không quá khó đối với hắn, trong vòng nữa canh giờ hắn cũng đã đọc xong, quyển công pháp này có tên là Dưỡng Hồn quyết tuy chỉ là tàn quyển nhưng vẫn có thể tu tập, người thường khi tu luyện thường phải tới cảnh giới nguyên anh hoặc hoá thần mới có thể ngưng tụ ra một thực thể gọi là nguyên anh hoặc nguyên thần trong cơ thể mà thứ được tu sĩ ngưng tụ ra lại có một phần gọi là thần hồn của họ từ đó cơ thể cho dù có bị tiêu diệt như vẫn còn cơ hội sống xót, thần hồn giống cách gọi của nhân gian là linh hồn gồm ba hồn và bảy phách mà thần hồn lại kết hợp với cơ thể một cách hoàn hảo nên tu sĩ cảnh giới thấp không có cách nào cảm nhận hoặc tự mình nhìn nhận được mà công pháp của hắn vừa hay lại có cách làm được điều đó.

"Đây đúng là một công pháp hữu dụng, chỉ cần thần hồn bất diệt thì lại có cách sống lại mà thôi"

Hắn bắt đầu tập trung tư tưởng dựa theo pháp quyết còn sót lại bắt đầu tu luyện, pháp quyết này cho dù người không có linh căn như hắn cũng có thể cưỡng ép hấp thụ một chút linh khí để chạm tới thần hồn bên trong cơ thể. Nhưng quá trình này chẳng khác gì tra tấn những giọt mồ hôi như hạt đậu chảy dài trên trán hắn, tuy đau đớn hắn lại không hé răng rên một tiếng.

Cứ như thế buổi sáng hắn đi quét lá, buổi tối lại tu luyện, tuy đau đớn nhưng hắn vẫn cố nhịn như không có chuyện gì nhất là trước mặt Thiên Nguyệt.

Một tháng sau, hắn ngồi im bất động trên giường từng dòng linh khí theo công pháp ùa vào trong cơ thể hắn, cố gắng kiềm chế cơ đau hắn càng tụ thêm nhiều linh khí để nhanh chóng phá tan bình chướng ngăn cách giữa thần hồn và cơ thể, một tiếng rách nát trong cơ thể hắn vang lên, đột nhiên ý thức trong cơ thể của hắn cũng mất đi, linh khí cứ thế nhanh chóng thoát ra ngoài biến mất vô tung.

Ý thức của hắn từ từ lấy lại, nhìn bản thân cực kì nhợt nhạt trong suốt, mà hắn vừa nhìn ở xung quanh lại là cơ thể của bản thân, ý thức là đã thành công nên hắn cực kì vui mừng, muốn lập tức ra ngoài chia sẽ với Thiên Nguyệt, đè nén niềm vui hắn bắt đầu vận pháp quyết, linh khí nhanh chóng lại được đưa vào cơ thể nhưng nó không ở trong cơ thể mà lại được dẫn vào tích lũy trong thần hồn của hắn, trong thiên địa có năm loại linh khí bao gồm kim, mộc, thủy, hoả, thổ, tương sinh tương khắc do cơ thể hắn không có linh căn nên mọi loại linh khí đều được đưa vào trong cơ thể hắn, sao khi phân ra linh khí ở đầu, tay, chân thì ý thức của hắn cũng trở về với cơ thể bên ngoài mặt trời cũng ló dạng.

"Thiên Nguyệt, có nghe ta nói không" hắn lay người nằm kế bên hắn.

"Chuyện gì vậy, mới sáng ra" nàng dụi mắt hỏi hắn.

"Ta tu luyện bước đầu thành công rồi" hắn mặt mày hớn hở nói

"Chúc mừng huynh, trưa nay phải mở tiệc mới được"

"Đúng vậy, ăn mừng nhưng để ta đi làm cái đã"

"Vậy đi làm nhanh rồi còn ăn mừng"

"Ừ, đi thôi"

Ánh mặt trời chiếu những tia sáng ấm áp, công việc lại càng làm nhanh thêm một chút.

"Cuối cùng ta cũng bước lên được con đường để đi cùng muội" một lời thì thầm trong lòng không ai nghe được.