Nhật Ký Bán Thân Của Tuyết Sơ

Chương 1

“Mở chân ra.” Má mì trong câu lạc bộ đêm Lý Lan hút xì gà, chỉ huy đám người đẹp trước mặt cởϊ qυầи áo.

Hai vυ' bự trắng nõn của Trương Tuyết Sơ bại lộ trong không khí, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, núʍ ѵú dựng đứng lên, hiện giờ còn phải cởi váy mở chân ra.

Trước một đêm nhận được lời mời, Trương Tuyết Sơ đã cạo sạch lông ở âʍ ɦộ, dáng người cô cao gầy, ngực to mông vểnh, da thịt toàn thân trơn bóng mềm mịn, dưới ánh đèn chiếu rọi, dường như da cô còn đang phát sáng.

Tuy Trương Tuyết Sơ đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng dưới ánh nhìn của nam vệ sĩ, cô vẫn có chút xấu hổ, “Bây giờ sao?”

Lý Lan từ trên cao nhìn xuống, “Tôi nhìn quen mấy cô gái như cô rồi, trong tay không có tiền, chỉ có cơ thể tươi trẻ.”

“Thân thể trẻ tuổi chính là tiền vốn lớn nhất, hơn nữa cô lại còn có bằng cấp, sau này không thiếu giới thiệu cho cô với mấy ông chủ lớn, hiện giờ cô còn xấu hổ xoắn xuýt, đây cũng không phải là tính cách tốt.”

Nghe đến đây, Trương Tuyết Sơ khẽ cắn môi, cởϊ qυầи áo trên người mình không còn một mảnh.

Cô ngồi trên giường mở hai chân ra, làm tiểu huyệt chưa trải sự đời hoàn toàn bại lộ.

Lý Lan bước lên khảy hoa môi, sau đó bẻ môi âʍ ɦộ ra, làm bại lộ huyệt khẩu.

Chị khích lệ, “Không tồi, âʍ ɦộ cũng đủ non, cô làm ở chỗ này cả đêm thì tạm thời lương là một ngàn, ngủ với một người thì tiền chia sáu bốn, cô sáu tôi bốn, giá cả để tôi định, trước tiên tôi cho cô một vạn trước, cô còn vấn đề gì muốn hỏi không?”

Trương Tuyết Sơ vừa vào đại học, nào nhịn nổi sự mê hoặc của đồng tiền, cô lập tức gật đầu đồng ý, “Vậy ngày mai tôi sẽ đến đây.”

Vệ sĩ ở một bên đưa hợp đồng cho cô, Trương Tuyết Sơ đọc kỹ, đây quả thực là hợp đồng bán thân, thời hạn là bốn năm, thời gian học đại học của cô đều phải ở đây làm tiểu thư sô pha.

Trương Tuyết Sơ do dự một lát, nhưng nghĩ lại bạn cùng phòng toàn dùng hàng hiệu, trên đường phố tùy ý cũng nhìn thấy cửa hàng xa hoa, còn có sinh hoạt choáng ngợp trong câu lạc bộ đêm.

Trương Tuyết Sơ thỏa hiệp, cô ký hợp đồng này, tự nguyện bán đứng chính mình.

Lý Lan vừa lòng cười, sau đó để lại một ánh mắt cho vệ sĩ rồi đi ra ngoài.

Trương Tuyết Sơ vừa nhặt quần áo vừa hỏi, “Tôi có thể đi được chưa?”

Cô vừa dứt lời, cửa phòng đã bị đóng lại, bốn tên vệ sĩ xông tới.

Trương Tuyết Sơ cực kỳ sợ hãi, dường như cô đã đoán trước được chuyện xảy ra tiếp theo.

Nhưng vệ sĩ là người của Lý Lan, cô đến loại địa phương này sớm hay muộn thì cũng phải thất thân, vì thế cô cũng không phản kháng.