Vừa Biến Dị Đã Bị Đối Thủ Không Đội Trời Chung Đè Ra

Chương 15

“Ưm!” Hai mắt Tô Vũ mở to, cả người phục hồi tinh thần lại, lập tức duỗi tay đẩy Sở Thành Phong ra.

Giây tiếp theo, các thành viên trong đội đi đến, may mà có thi thể của trùm xác sống chặn ngang ở trước mắt, bọn họ cũng không thấy được cảnh Tô Vũ và Sở Thành Phong đang hôn nhau.

Các đội viên nhìn thấy thi thể trùm xác sống, đồng loạt không nhịn được ca ngợi.

“Đội trưởng Sở, đội trưởng Tô, ngầu quá đi!”

“Đây chính là trùm xác sống cáp 5 đấy!”

“Không hổ là hai đội trưởng, đúng là ăn ý quá trời!”

Đội trưởng Nuốt Chửng cẩn thận tới gần trùm xác sống, kích hoạt dị năng không gian, thu thập lực tinh thần còn lại trong đầu của trùm xác vào không gian.

Các đội viên lại bắt đầu kinh ngạc hô lên: “Dị năng của chị mạnh quá.”

“A a a tôi cũng muốn dị năng không gian!”

Trong tiếng ồn ào, Tô Vũ và Sở Thành Phong liếc nhìn nhau, hai người lại nhanh chóng dời tầm mắt.

Xấu hổ quá đi.

“Khụ khụ,” Lát sau, tay của Tô Vũ nắm thành nấm đấm đưa lên miệng ho mấy cái, xác nhận với các đội viên: “Lấy hết vật tư tầng ba chưa?”

Đội viên Nuốt Chửng vẻ mặt kích động, “Đều xong rồi, 12 tấn vật tư, được mùa rồi!”

“Được.” Tô Vũ gật gật đầu, “Chúng ta lên xe thôi.”

Các đội viên xuống tầng một một cách có trật tự, nối đuôi nhau lên xe bọc thép từ cửa phía nam.

Lúc này đây Sở Thành Phong trực tiếp chui vào hàng cuối cùng, ngồi sát bên Tô Vũ.

Tống Tuyết Nhụy ngồi ở hàng phía trước quay đầu lại nhìn hắn một cái, đỏ mặt úp mở nói: “Đội trưởng Sở, anh, anh không ngồi ở đây sao?”

Sở Thành Phong lịch sự mà cười cười, “Không được, tôi ngồi hàng cuối với Tô Vũ.” Hai chữ Tô Vũ ngậm trong kẽ răng, khi nói ra có một loại cảm giác dịu dàng.

Tống Tuyết Nhụy khẽ động, trực giác của cô tựa hồ nắm bắt được cái gì, nhưng cô lại không dám nghĩ nhiều, chỉ có chút thất vọng gật đầu, xoay người về phía trước.

Tô Vũ nâng mí mắt nhìn Sở Thành Phong một cái, khuôn mặt chợt nóng lên một cách khó hiểu, anh theo bản năng mím môi, trên môi còn lưu lại nhiệt độ của Sở Thành Phong.

Sở Thành Phong lòng có cảm giác, đầu quay sang Tô Vũ, “Ngủ một lát nhé?”

“Ờ, ờ ờ.” Tô Vũ không dám nhìn mặt của hắn, nahnh chóng đắp chăn, đầu dựa vào trên cửa sổ, nhanh chóng nhắm mắt lại.

Nhưng không lâu sau, dưới chăn có người chạm vào tay anh. Đối phương thăm dò nắm lấy ngón tay của anh trước, thấy anh không từ chối thì lại được một tấc lại muốn tiến một thước mà dùng bàn tay của mình bao lấy tay của anh.

Tô Vũ nhanh như gió trừng mắt nhìn Sở Thành Phong một cái, thấy Sở Thành Phong đã dựa vào kính cửa sổ bên kia nhắm mắt nghỉ ngơi rồi.

Màng tai Tô Vũ đánh trống reo hò, l*иg ngực chấn động.

Bịch bịch bịch.

Xong đời, nhịp tim của anh hoàn toàn rối loạn rồi.

Sau một chặng đường dài, cuối cùng cả đoàn người cũng trở lại căn cứ.

Nhiệm vụ lần này hoàn thành viên mãn, chẳng những quét sạch toàn bộ xác sống ở trong siêu thị, thu hoạch 12 tấn vật tư, còn gϊếŧ chết được trùm xác sống cấp 5, thành công thu thập được lực tinh thần của trùm xác sống.

Xe bộc thép dừng ở bãi đỗ xe nội thành, mọi người vui vẻ phấn chấn, chờ mong sau khi về căn cứ sẽ nhận được phần thưởng, chỉ có một mình Tô Vũ lo sợ bất an, chỉ cần nghĩ đến sắp kiểm tra an ninh, anh hoảng hốt đến không chịu được.

Mọi người đi đến cổng kiểm tra an ninh, Sở Thành Phong và Tô Vũ ở phía sau cùng.

Tô Vũ không tự giác liếc mắt nhìn Sở Thành Phong một cái, Sở Thành Phong đối diện với anh, môi mấp máy, Tô Vũ thấy rõ khẩu hình của hắn.

Sở Thành Phong đang nói: Tin tôi.

Đại khái là bởi vì đã phối hợp ăn ý khi đánh trùm xác sống ở siêu thị, từng giao phía sau lưng cho đối phương, nhịp tim hoảng loạn của Tô Vũ cũng bình lặng lại một cách kỳ lạ.

Có cái gì mà sợ, cùng lắm thì bị đưa đến phòng thí nghiệm cắt miếng nghiên cứu thôi!

Tô Vũ ôm suy nghĩ này chậm rãi đi về phía trước.

Các đội viên phía trước đã thông qua kiểm tra an ninh, đến phiên Tô Vũ.

Nhân viên công tác mỉm cười nói: “Đội trưởng Tô Vũ, mời từ từ đi qua cổng kiểm tra an ninh.”

Tô Vũ gật gật đầu, chậm rãi đi qua cổng kiểm tra an ninh, ba cửa an ninh lần lượt chuyển sang màu xanh.

Tô Vũ nhẹ nhàng thở ra.

“Chào mừng trở lại nội thành căn cứ An Châu.” Nhân viên công tác nở nụ cười ôn hòa với anh, Tô Vũ hoàn toàn yên tâm lại.

Sở Thành Phong đi sau anh cũng thông qua kiểm tra an ninh, còn ý vị sâu xa mà nhìn anh một cái, giống như đang nói: Tôi nói không sai đúng không.

Đoàn người đến lối vào nội thành.

Sau khi ba đội trưởng trao đổi thì quyết định để đội trưởng Nuốt Chửng phụ trách đến báo cáo với Hà Khang, những người khác về ký túc xá nghỉ ngơi chỉnh đốn đợi lệnh.

Mọi người đều không có dị nghị, đội ngũ giải tán tại chỗ.

Tô Vũ đầy người mồ hôi, đang định về ký túc xá tắm rửa một cái thì cổ tay bỗng nhiên bị người ta nắm lấy.

Sở Thành Phong vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn anh, hỏi: “Cậu đi đâu?”

Tô Vũ bất đắc dĩ, “Tôi còn có thể đi chỗ nào, đi tắm đó, cả người toàn mồ hôi, anh không tắm sao?”

“Tắm ở đâu?” Âm điệu của Sở Thành Phong bỗng nâng cao, sắc mặt âm trầm, “Nhà tắm công cộng?”

Tô Vũ thiếu chút nữa bị hắn chọc giận đến cười, “Anh nổi điên gì thế! Tôi, tôi đương nhiên là về ký túc xá tắm rồi. Bây giờ tôi như thế này, sao mà đến nhà tắm công cộng đây?”

Đội viên đi ngang qua không rõ nguyên do, xen mồm nói: “Đúng rồi đó đội trưởng tô, kiếm được nhiều tích phân như vậy thì đừng quá keo kiệt, cũng nên tiêu đi.”

Sở Thành Phong nghe anh nói là về phòng ký túc xá tắm, sắc mặt khôi phục như bình thường, tựa như hài lòng với câu trả lời của Tô Vũ.

“Đồ điên.” Tô Vũ tránh thoát khỏi gông cùm xiềng xích của hắn, xoay người về ký túc xá.

Vừa đi vừa oán giận: Tia gamma chết bầm, hại anh mọc bướm, anh cũng không thể đến nhà tắm công cộng tắm cho rẻ nữa!

Tô Vũ trở lại ký túc xá, đóng cửa lại, cởi đồ tác chiến ra, cơ thể trần trụi đi vào nhà g tắm, điều chỉnh nước ấm rồi mở ra vòi sen.

Dòng nước ấm áp tưới xuống, thật là cực hạn hưởng thụ.

Tô Vũ có một cơ thể nam tính, thân hình cao lớn thẳng tắp, vai rộng lưng rộng, đường cong cơ bắp trên người rõ ràng lưu loát, cơ ngực căng phồng, khối cơ bụng xếp lên rõ ràng, vòng eo hẹp chắc, hai chân rắn chắc thon dài, cơ đùi săn chắc, đường cong cẳng chân xinh đẹp.

Anh tùy tiện lau mặt, vừa rồi trong xe có quá nhiều người, anh còn chưa kịp suy nghĩ, lúc này yên tĩnh một mình, hơi nước dày đặc, anh không khỏi nhớ lại cảnh tượng hôn môi Sở Thành Phong, càng nghĩ đầu óc càng loạn, cơ thể lại càng ngày càng nhiệt.

Mẹ nó, sao tự dưng tên khốn Sở Thành Phong lại hôn mình chứ. Hơn nữa, anh ta còn, còn đưa đầu lưỡi vào trong miệng của mình...... Sao anh ta có thể duỗi đầu lưỡi như thế chứ? Còn khuấy lung tung ở bên trong!

Tô Vũ duỗi tay sờ sờ môi, có chút thất thần.

“A a a a! Phiền chết đi được, không nghĩ nữa!” Anh thật sự không nghĩ ra, “bụp” một cái đấm mạnh vào bức tường kim loại của phòng tắm, bực bội tắt vòi sen.

Anh kéo khăn quấn quanh nửa người dưới, lại lấy khăn lông khác lau tóc, cứ như vậy trần trụi nửa người trên đi ra khỏi nhà tắm.

“Cộc cộc.” Cửa ý túc xá bị gõ vang.

“Ai đấy?” Tô Vũ đi đến cạnh cửa, mở ra cửa kim loại.

Ngoài cửa chính là Sở Thành Phong đang nhiễu loạn tâm thần của anh.

Sở Thành Phong thấy dáng vẻ tùy tiện này của Tô Vũ, mày nhíu chặt, lạnh mặt chất vấn: “Sao cậu không mặc quần áo?”