Đợi Trăng Tan

Chương 18: Lời cuối truyện

Rảnh rảnh sửa truyện, mình ngồi update lại lời tâm sự, làm cảnh sát chính tả.

Lời đầu tiên, mình muốn gửi lời cảm ơn đến một số độc giả đã theo dõi câu chuyện này của mình. Gớt nước mắt luôn, bởi vì mình đã nghĩ chỉ còn một người đọc thôi thì mình sẽ viết.

Bản thân mình cũng thấy rất may mắn, vì mình gặp được bạn độc giả dễ thương, hồi ấy mình chỉ đọc thử và bình chọn truyện cho bạn thôi mà sau đó bạn đã vào đọc truyện và cho mình thêm động lực đến bây giờ luôn, rồi còn có độc giả từ nick cũ sang nữa, hồi 201x văn mình trẻ trâu mà vẫn còn có bạn nhớ tới, thực sự cảm thấy vô cùng may mắn và biết ơn.

Tiếp theo nữa là mình còn quen được một bạn author 2k5 và bạn đã viết cho mình một đoạn văn ngắn ở chap đầu tiên của câu chuyện này, bạn cũng đã đưa ra một số lời khuyên hữu ích dành cho mình, để câu chuyện này được hoàn thiện hơn. Một lần nữa mình xin được cảm ơn bạn rất là nhiều.

Mình đã nghĩ tới một số plot ngoại truyện nhưng thực sự bây giờ mình nản lắm, nên mình đăng cái lời cuối truyện này trước, coi như để trải lòng một xíu, ulatroi luôn, mình cảm thấy là một độc giả thì vẫn vui hơn là một tác giả.

Đây là câu chuyện được lấy cảm hứng từ bài hát "Có tất cả nhưng thiếu anh", tình cảm của nam chính trong MV, lời ca bài hát chính là cảm hứng cho tình cảm của Dương. Nhớ lúc đó mình xem MV xót nam chính quá, cay bà nu9 tra vl nên mình cạch mặt MV, sau đó chỉ nghe lyrics thôi, mình nghe đi nghe lại chẳng biết bao lần, ca từ và giọng ca của Erik da diết quá, làm mình có lần thổn thức khóc theo.

Hầy, một thời vừa viết truyện này, vừa cắm headphone phiêu theo CTCNTA, và tui thích viết nhất là đoạn trong đêm mưa, Dương cõng Xuân và tỏ tình ngầm với cô ấy.

Ở bản cũ mình trích nhiều câu hát của bài CTCNTA lắm, mà bản này giữ một câu hợp lý, mấy câu sau cũng hay nhưng nu9 không tra, trích vào hơi lạc quẻ. (Bản cũ mình cũng biết lạc quẻ nhưng nghiện bài hát không chịu được, cứ trích thôi >