Lục Địa Phiêu Lưu Kí

Chương 27: Hỗn Loạn- Đêm thứ hai

Khi Vikir thức dậy thì đã xế chiều, lúc này cậu vươn vai đứng dậy và chuẩn bị lau chùi vũ khí chuẩn bị cho màn đêm buông xuống. Bên ngoài kia tiếng quác quác rùng rợn vẫn liên tục phát ra ngừng nghỉ không dứt. Cậu bước ra cửa hang nhóm lửa và ngồi ở đó đợi. Khi trời đã tối hoàn toàn, thì tiếng quác quác cũng hoàn toàn chấm dứt mà thay vào đó là tiếng gầm rú ghê rợn của các loại vật thức tỉnh trong rừng.

- Các tuyển thủ chú ý! Đã đến giờ sinh tồn.

Vikir vẫn ngồi một chỗ bình tĩnh nhét củi vào nhóm lửa. Bất chợt trong hang động phát ra một hơi lạnh lẽo, nhanh như cắt một bóng đen khổng lồ phóng vυ't ra khỏi cửa hang, dập tắt ngọn lửa của Vikir. Cậu chạy ra khỏi hang và thấy cái bóng đen đó bay vυ't lên trời, và dang rộng đôi cánh của nó phát ra một tiếng kêu có thể khiến người bình thường thủng màng nhĩ. Khi Vikir sử dụng Long nhãn thì phát hiện ra nó là một con dơi khổng lồ, toàn thân nó được bao bọc bởi một màu tím huyền bí, đôi mắt màu hổ phách nhìn Vikir chằm chằm. Rõ ràng là khi cậu ngủ trong hang, cậu không hề phát hiện ra con vật nào trong đó cả, rõ ràng nó đã được dịch chuyển vào trong hang theo cùng cách thức giống việc cậu đã chứng kiến ở thác nước.

- Hiểu rồi, thú vị thật. - Vikir vừa nói vừa lôi thanh Long đao ra.

Con dơi lao vυ't xuống, chực chờ đánh Vikir. Cậu lôi thanh đao ra chắn trước đòn tấn công của nó, tuy nhiên sức lực của nó quá lớn đã hất cậu bay ra xa. Cậu đập mạnh vào thân cây và rơi xuống đất, bỗng nhiên cậu cảm thấy đằng sau lưng không phải là những cái cây đứng im hôm qua nữa mà nó cựa quậy liên tục. Khi ý thức được sự việc, liền có một cành cây từ trên cao đánh xuống nơi Vikir ngồi, cậu bật ra. Các cây xung quanh cũng cử động và giáng những cú đấm mạnh mẽ xuống dưới đất, đằng sau thì con dơi đang liên tục lao đến gây khó dễ. Vikir sử dụng hỏa ma pháp bao bọc lấy thanh đao và lao thẳng tới đối đầu với con dơi đang lao đến như tên bắn.

Một nhát chém toé lửa phát ra cứa đôi người con dơi, xác nó bị thiêu cháy trên không trứng và tan thành tro bụi. Vikir quay lại và sửng sốt khi nhìn thấy tất cả các cây không còn ở vị trí của nó nữa mà ùn ùn di chuyển lên phía trước. Bọn chúng xông lên về phía Vikir, cậu quyết định chạy hướng ngược lại vì không muốn vướng vào rắc rối. Nhưng kể cả sau lưng cũng đang có một đoàn cây cối xông tới, trên bầu trời có những con chim khổng lồ bay lượn trên bầu trời. Vikir mặt đanh lại, thanh đao bùng lên ngọn lửa dữ dội, cậu xông vào đám cây để phá vỡ vòng vây đang dần khép lại.

Vừa phải tránh né những cú tấn công như vũ bão của các cành cây, và nghĩ cách phản công lại làm cậu vô cùng chật vật chống trả. Những đám cây này bọn chúng sử dụng phương pháp đánh hội đồng làm Vikir lúc nào cũng ở trạng thái căng như dây đàn. Cậu sử dụng Long nhãn đến mức tối đa để tránh được các đòn tấn công vô cùng dồn dập. Vào đêm trước những cây này là bàn đạp giúp cậu tránh được thú dữ, vậy mà hôm nay nó đã trở thành thử thách của cậu vào đêm thứ hai. Cậu vừa tránh đòn, chống đỡ và chạy thoát làm cậu đã có hơi phần đuối sức. Từ lúc xông vào cậu đã chống đỡ được hai tiếng đồng hồ rồi.

Do phải chống đỡ trong thời gian dài, cậu đã hơi phần đuối sức, và đã bị một cành cây đập một đòn giáng mạnh vào lưng. Cậu đuối sức chuẩn bị ngã ra đất thì lập tức có một cành cây móc xuống hất cậu bay lên trời. Lúc cậu đang rơi xuống tự do, một con chim điểu bay qua dùng bàn chân to lớn của nó cắp bay đi. Quần áo của cậu bây giờ đã bị rách tả tơi và người cậu chằng chịt những vết bầm tím. Cậu vung thanh đao cứa vào bắp đùi của con chim, ánh mắt sắc lẹm của nó cúi xuống nhìn chằm chằm vào cậu. Nó hất văng Vikir bay lên trên cao và sử dụng cặp mỏ to lớn của nó chực chờ cắn nát người cậu. Vikir hóa cứng cơ thể và gồng sức mạnh để bay lên, ngay khi cậu dùng sức để bay lên thì bức tường khổng lồ liền đổ ập xuống người cậu. Áp lực khủng khϊếp đè cậu rơi xuống, con chim cũng đang lao thẳng đến chỗ cậu. Bất chợt mắt của nó có một vết chém xoẹt qua làm ứa máu, nó kêu lên đau đớn và trốn đi mất. Vikir bị áp lực đè đến nghẹt thở và khi cậu không dùng ma pháp để bay nữa, áp lực liền lập tức biến mất, cậu cũng rơi thẳng xuống đất.

Bóng tối bao trùm cơ thể cậu và cậu đã bất tỉnh nhân sự do rơi từ chỗ quá cao xuống mặt đất. Nơi cậu rơi xuống mặt đất bị lủng một lỗ to, một bóng đen đi đến nơi cậu ngã xuống.

Vikir lờ mờ mở mắt ra, bên cạnh cậu là ngọn lửa đang kêu lách tách, cậu bật dậy và thấy cô nàng sát thủ đang ngồi nhóm lửa bên cạnh. Thấy Vikir tỉnh lại, cô ta lườm cậu một cái.

- Nơi đây là.. - Vikir lờ mờ hỏi.

- Hang động. - Nàng ta nói. - Tôi đã đánh hết quái vật trong đây rồi nên cậu cứ yên tâm.

Vikir khổ sở ngồi dậy và nhận ra vết băng bó khắp người của mình, và cảm giác đau điếng vẫn lan khắp cơ thể. Cô ta vẫn ngồi và nhìn vào ngọn lửa réo tí tách. Bên ngoài kia vẫn còn vang vọng tiếng các loại cây cối di chuyển và tiếng hò reo la hét của những người khác.