"Miểu Miểu, lại đây, cho anh ôm một lát."
Hạ Miểu đang bưng bánh quy bơ mới nướng hôm qua, nghe thấy Mục Trụ Thâm gọi mình còn làm bộ như rụt rè, chần chừ nói như nghiêm trang lắm: "Nhưng anh đang làm việc mà."
Mục Trụ Thâm nghe, vui vẻ, tiếp tục dỗ: "Không sao, bây giờ anh không có linh cảm, em cho anh ôm một lát anh sẽ có linh cảm."
"Thật ạ?"
Hạ Miểu nửa tin nửa ngờ thả bánh quy bơ xuống, ngoan ngoãn đi đến trước mặt Alpha.
Mục Trụ Thâm quen tay cầm cổ tay cậu, ôm cậu vào lòng. Hạ Miểu theo hắn, tách chân ra ngồi trên đùi Alpha, hai tay không mời đã đặt lên bả vai hắn, cụp mắt ngoan ngoãn nhìn chằm chằm gương mặt đẹp trai của hắn.
Mục Trụ Thâm ôm hông Omega, hôn môi Hạ Miểu, ám chỉ: "Miểu Miểu, áo ngủ hôm qua anh thay ra không thấy đâu, vừa nãy em có nhìn thấy không?"
Hạ Miểu không ngờ Mục Trụ Thâm bỗng nhiên nói đến đề tài này, giật mình né tránh vùi trán vào hõm vai của hắn, lỗ tai đỏ bừng lên, ấp úng nói: "Không... Không thấy. Chắc là cô chưa kịp giặt."
Mục Trụ Thâm nghe vậy, hứng thú nhướng mày, quả thực không nhịn được ý cười bên miệng.
Hắn nghĩ xem ra con mèo nhỏ ngốc nghếch trộm quần áo xây tổ bắt đầu từ chối tội danh.
"Ồ, thế à..." Mục Trụ Thâm ý vị sâu xa cảm thán một tiếng, nửa câu sau mơ hồ biến mất ở trên gáy Hạ Miểu.
Từ sau khi khám ra mang thai rất lâu rồi hai người không âu yếm súng thật đạn thật.
Bác sĩ khoa sản nói khoang sinh sản của Hạ Miểu ngắn hơn so với Omega khác một chút, trong giai đoạn chưa ổn định mà viên phòng sẽ nguy hiểm hơn người khác. Cho nên muốn đến đâu mấy tuần này Mục Trụ Thâm cũng phải nhịn, không thể xằng bậy.
Tử huyệt của Hạ Miểu là tuyến thể mềm trên gáy, lúc này được Mục Trụ Thâm nhẹ nhàng hôn, cậu chỉ cảm thấy cả người như nhũn ra, đến cả sức nâng cánh tay lên cũng không có.
"Làm... làm gì thế?" Gò má của cậu vẫn vùi ở hõm vai của Mục Trụ Thâm, lúc nói chuyện giọng ồm ồm.
"Không làm gì, tìm linh cảm. Xem xem có phải linh cảm của anh cất giấu ở trong cơ thể Miểu Miểu hay không." Mục Trụ Thâm nói ra vẻ đường hoàng, bàn tay hắn theo hông Hạ Miểu dò xuống, đầu ngón tay với vào trong quần ngủ rộng thùng thình của Hạ Miểu. (Truyện chỉ được đăng tải trên s1apihd.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Lúc này Hạ Miểu đang tách chân ngồi ở trên đùi Mục Trụ Thâm, thấy hắn thò tay vào quần bóp mông mình, cậu xấu hổ vội vàng giơ tay chặn lại: "Đừng... lát nữa cô về rồi..."
"Sao cô đi nhanh thế được, lúc này chắc vẫn đang đi siêu thị." Mục Trụ Thâm há miệng nói bừa.
Hạ Miểu khó xử, "Nhưng... nhưng lần nào anh cũng phải chuẩn bị rất lâu."
Mục Trụ Thâm không ngừng được cười, nín cười giả vờ tủi thân: "Vậy anh chỉ làm một lát, được không?"
Hắn nói xong, không đợi Omega phản ứng kịp, hai ba cái liền cậy mạnh cởϊ qυầи cậu, tách mông mềm mượt ra.
Mục Trụ Thâm đã cứng rồi, khi hắn ôm Hạ Miểu vào trong lòng, ngửi mùi phermone mật ong chanh ngọt ngào, gần như là theo bản năng nổi lên phản ứng – du͙© vọиɠ và ham muốn chiếm hữu Hạ Miểu như là phản xạ có điều kiện ăn sâu vào máu thịt.
Hắn kéo quần ngủ của mình xuống, không lộ hơn, chỉ đủ lộ ra vài sợi lông xoăn xù xì và dương v*t to dài cứng ngắc.
Alpha hít sâu một hơi, dùng bàn tay nắm lấy hai cánh mông mềm mại của Hạ Miểu, nắn bóp vân vê, đến khi dương v*t chui vào rãnh mông mới mới lão luyện hai tay ép chặt hai bên mông thịt, kẹp dương v*t vào giữa.
Hắn nhắm mắt lại, thoải mái hít vào một hơi, hô hấp cũng trầm xuống mấy phần. Ham muốn cao độ làm cho cơ bụng của Alpha thắt lại, gân xanh trên cánh tay cũng nổi lên rõ rệt.
Tay hắn không nhàn rỗi, hông cũng vậy. Không Alpha nào nhịn được bản năng làʍ t̠ìиɦ, vài giây sau hắn đã thẳng hông cọ xát vào trong.
Hắn thật sự lâu lắm không chạm vào Hạ Miểu.
Thậm chí hắn sinh ra cảm giác hoài niệm, hắn hoài niệm tư vị như này, hắn hoài niệm mùi thơm của cơ thể Hạ Miểu, hoài niệm độ ấm của Omega nhà hắn khi ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn, hoài niệm lúc cậu dịu ngoan, mặc hắn đùa nghịch.
Trong chớp nhoáng này, Mục Trụ Thâm hoàn toàn buông lỏng, tiếng rêи ɾỉ và thút thít của Hạ Miểu đều là những bài hát độc nhất vô nhị trong đời hắn.
Thời gian mang thai pheromone thay đổi làm cho Hạ Miểu cần sự an ủi và vuốt ve của Mục Trụ Thâm nhiều hơn lúc trước.
Nói đúng ra là Omega mang thai sẽ càng thêm không muốn xa rời Alpha của họ, càng khao khát pheromone Alpha.
Cho dù hai người ở trên ghế salon không hề riêng tư ở phòng khách, lúc này đây Hạ Miểu cũng phối hợp so với bình thường không ít.
Mùi hồng trà trong không khí càng lúc càng nồng đến mức đăng đắng, hưng phấn tìиɧ ɖu͙© làm cho pheromone Alpha đạt tới ngưỡng cao nhất, lúc này Hạ Miểu cảm thấy thiếu dưỡng khí không hít thở nổi, làm cơ thể cậu như nhũn ra, đầu óc mơ màng.
Mục Trụ Thâm véo mông cậu, ưỡn hông, không ngừng cọ xát vật cứng rắn vào mông Omega.
Hạ Miểu bị đâm lắc lư, vật nhỏ tủi thân chọc vào cơ bụng của Mục Trụ Thâm, lắc lư như gật đầu, phun ra một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Vốn là thời kỳ mang thai nhạy cảm, hai người lại hồi lâu không làʍ t̠ìиɦ, va chạm bắt chước làʍ t̠ìиɦ khiến cho Hạ Miểu có phản ứng, lỗ nhỏ bắt đầu chảy nước, nhưng chậm chạp không đợi được qυყ đầυ lẽ ra đã đâm vào từ lâu.
Khi nước chảy từ lỗ nhỏ theo khe mông chảy xuống dương v*t đầy gân, lại bị dương v*t ma xát thấm ướt rãnh mông, Hạ Miểu tủi thân tựa cằm vào đầu vai rộng của Mục Trụ Thâm, rêи ɾỉ như mèo con, nhưng vẫn không đợi được Alpha đâm vào trong.
Cảm giác không được thương yêu làm cho Hạ Miểu tủi thân khóe mắt ẩm ướt, lúc ân ái khóe mắt Omega sẽ hơi ửng hồng, chỉ chốc lát sau nước mắt lăn dài rơi xuống bắp thịt ở lưng Mục Trụ Thâm.
Mục Trụ Thâm cảm giác lưng thấm ướt, vội vàng nghiêng đầu hôn vành tai và gò má của cậu, kề bên tai dịu dàng dỗ dành: "Miểu Miểu ngoan, nhịn một chút, hôm nay vẫn không thể đâm vào."
Tần suất ưỡn hông của Mục Trụ Thâm càng lúc càng nhanh, hắn đến lúc cao trào, lòng bàn tay nhéo mông Omega cũng dồn sức, bờ mông mềm mại căng đầy bị bóp ra đủ hình dạng, mông thịt mềm mại nảy lên theo đầu ngón tay thon dài của Alpha, lắc lư theo nhịp thắt lưng của hắn.
Tiếng rên của Hạ Miểu pha lẫn tiếng khóc, cậu bị Mục Trụ Thâm nắm mông và thắt lưng, như là bị ghim ở dương v*t của Alpha, không đi đâu được, chỉ đành bám lấy đầu vai Mục Trụ Thâm, nức nở cắn lên bắp thịt của hắn.
Nhưng sức cậu nhỏ, không thể cắn mạnh, chỉ cắn như mèo mèo, không có chút uy lực nào, phí hết sức lưng Mục Trụ Thâm mới có chút vệt hồng.
Sức của Omega đã mang thai không bằng trước, lát sau chân Hạ Miểu đã không chống được, đầu gối hãm ở sofa mềm mại, mềm nhũn trượt sang hai bên.
Tay cậu cũng không có sức ôm bả vai hắn, hai tay lười biếng đặt lên ngực Alpha, nghiêng đầu, thất thần cụp mắt, vùi gương mặt đỏ bừng vào vai Mục Trụ Thâm, hơi thở ấm áp phả vào hầu kết của Alpha.
Omega mang thai ngồi phịch ở trên người Mục Trụ Thâm, bị Alpha cọ càng lúc càng nhanh trước lúc bắn tinh.
Hô hấp của Mục Trụ Thâm càng lúc càng nặng nề, hắn nghiến răng như thể muốn kìm nén tiếng rêи ɾỉ trước khi xuất tinh trong cổ họng.
Giữa những lần va chạm càng lúc càng nhanh, Hạ Miểu đáng thương khẽ kêu một tiếng, Alpha bắn tinh.
Mục Trụ Thâm bóp mông Hạ Miểu, lực mạnh giống như là muốn tách mông cậu ra, một tay đỡ dương v*t chuẩn xác đặt vào lỗ nhỏ mở phân nửa của Hạ Miểu, cắn răng đâm qυყ đầυ vào. Khi thịt mềm ấm áp ngậm qυყ đầυ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh bắn vào khoang sinh sản. (Truyện chỉ được đăng tải trên s1apihd.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Lâu lắm chưa trải nghiệm cảm giác bắn vào trong, Omega bỗng nhiên run rẩy, mềm nhũn rêи ɾỉ bên tai Mục Trụ Thâm.
Tuy Mục Trụ Thâm không tạo kết, nhưng lần này thời gian bắn tinh vẫn lâu hơn bình thường một chút, hông Hạ Miểu lắc lư vài lần mới theo bản năng cong xuống thật sâu.
Đối với Omega, cong thắt lưng sau khi bị bắn vào trong là động tác bản năng để bảo đảm thụ thai, để tϊиɧ ɖϊ©h͙ có thể chảy vào sâu bên trong, giống như Alpha, ưỡn eo đẩy hông khi đâm vào lỗ là bản năng tự nhiên.
Nhưng động tác này xuất hiện ở trên người Hạ Miểu đã mang thai lại có vẻ tham lam gợϊ ȶìиᏂ.
Quá trình bắn tinh không lâu như tạo kết, bởi vì lần này Mục Trụ Thâm đâm không sâu, chưa rút ra đã có tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng chảy ra từ miệng lỗ nhỏ xuống cán.
Mông Hạ Miểu cũng dính chút tϊиɧ ɖϊ©h͙, Mục Trụ Thâm ôm Omega đang mềm nhũn tựa vào vai mình lên, cẩn thận nâng nách nhấc cậu lên để cho dương v*t nửa mềm và tϊиɧ ɖϊ©h͙ có thể chảy ra khỏi cơ thể của Omega.
Dường như là cảm nhận được ý đồ của Alpha, Omega vẫn đang thất thần trong cao trào bỗng nhiên từ chối.
Hạ Miểu duỗi chân, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong bụng chảy ra ngoài, nhỏ xuống qυầи ɭóŧ. Nhưng như thể cậu không cảm giác được, vươn tay như muốn ôm một cái.
Mục Trụ Thâm vội vàng ôm cậu vào lòng, vỗ về lưng Omega dỗ dành: "Làm sao thế Miểu Miểu, bụng khó chịu à? Sau này anh không bắn vào trong nữa. Chúng ta vào phòng tắm được không?"
Hạ Miểu ôm hắn không trả lời, chỉ lắc đầu nguầy nguậy.
Trước kia làʍ t̠ìиɦ trên cơ bản đều đeo bao, cho dù kỳ phát tình có khi bắn vào trong Hạ Miểu cũng sẽ ngoan ngoãn cho hắn rửa sạch.Nhưng lúc này đây, Mục Trụ Thâm cảm thấy rõ ràng Omega trong lòng có chút kháng cự.
Rất sai.
Nhưng lúc đó Mục Trụ Thâm không nghĩ nhiều, chỉ tưởng Omega đang mang thai thay đổi pheromone nên mới phản ứng như vậy.
Giống như là xây tổ, xem như hiện tượng bình thường.
Mục Trụ Thâm đối với người ngoài không có sắc mặt gì tốt, nhưng đối với Omega của mình lại kiên nhẫn vô cùng.
Hạ Miểu nổi hứng không phối hợp tắm, Mục Trụ Thâm ôm cậu dỗ.
Bình thường thủ đoạn gọi Omega dậy của hắn là gác cằm lên đầu cậu, nghiến răng giống như là con khủng long ăn kẹo dẻo.
Từ nhỏ đến lớn, Hạ Miểu không chịu nổi chiêu này nhất, luôn bị chọc cho vui tươi hớn hở đẩy Alpha ra. (Truyện chỉ được đăng tải trên s1apihd.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Động tác này là động tác lúc hai người xem phim hoạt hình khủng long lúc học mẫu giáo, xem như ăn ý giữa hai người, từ nhà trẻ cùng nhau ngủ trưa đến bây giờ đã qua 20 năm.
Lão Mục: Aiz, lần đầu tiên nhanh như vậy. Lái xe mới hai ngàn chữ.