"Nữ nhân ta coi trọng nhất, tuyệt đối không cho phép người khác nhúng chàm!"
Bách Lí Hồng Trang không nghĩ tới Hiên Viên Hoàn sẽ làm ra sự tình điên cuồng như thế, lập tức chân phải vừa nhấc, đồng thời một cái tát vang dội từ bàn tay cũng tiếp đón ở trên mặt Hiên Viên Hoàn!
"Bốp!"
Hiên Viên Hoàn che mặt bị đánh của mình lại, phẫn nộ nhìn Bách Lí Hồng Trang, "Ngươi dám đánh ta?"
"Ngươi làm ra loại sự tình này thì nên chuẩn bị tốt tinh thần bị đánh!" Mặt đẹp của Bách Lí Hồng Trang xanh mét, giọng điệu càng thêm lạnh băng quyết tuyệt, "Hiên Viên Hoàn, ta khinh thường ngươi!"
Giọng nói rơi xuống, Bách Lí Hồng Trang lạnh lùng liếc mắt nhìn Hiên Viên Hoàn một cái, ngay sau đó quay trở lại yến hội. Những chuyện Hiên Viên Hoàn đã làm vừa rồi thật sự khiến nàng buồn nôn!
"Hiên Viên Hoàn thật sự quá không biết xấu hổ!" Tiểu hắc lẩm bẩm nói, "Ngay cả loại chuyện thế này cũng làm ra được, quả thực là kẻ biếи ŧɦái!"
"Hiên Viên Hoàn chỉ sợ đã hối hận muốn chết, ha ha."
Tiểu bạch đắc ý cười, có thể nhìn thấy bộ dáng Hiên Viên Hoàn ăn mệt như vậy, nó thật sự cảm thấy tâm tình dị thường thoải mái.
Sau khi vừa trở lại chỗ ngồi không lâu, Đế Bắc Thần cũng đã trở lại.
"Nương tử, một cái tát vừa rồi chính là không nhẹ." Đế Bắc Thần khẽ cười nói.
Ánh mắt Bách Lí Hồng Trang hơi ngưng lại, "Ngươi thấy?"
"Sau khi ta quay lại thì không tìm thấy ngươi, đã để Hắc Mộc đẩy ta đi dạo khắp nơi, sau đó...... đã thấy được một màn không nên thấy."
"Tốt xấu ta cũng là vị hôn thê của ngươi, đυ.ng tới loại chuyện này, không phải ngươi nên ra mặt hay sao?" Bách Lí Hồng Trang hỏi ngược lại.
"Ta biết nương tử ngươi nhất định sẽ cho Hiên Viên Hoàn một bài học."
Đế Bắc Thần nhún vai, khóe miệng phác hoạ ra một nụ cười tà mị tự tin.
Với tính tình quả quyết của Bách Lí Hồng Trang, sẽ không cho Hiên Viên Hoàn nửa điểm cơ hội, hắn cũng muốn nhìn xem một chút, đến tột cùng Bách Lí Hồng Trang sẽ xử lý như thế nào.
"Quả nhiên, không cần ta ra tay, ngươi vẫn giải quyết được."
Bách Lí Hồng Trang đánh giá khuôn mặt tràn ngập ý cười của Đế Bắc Thần, trong đầu không nhịn được nghĩ: Chính mình nói Hiên Viên Hoàn không thể nào so sánh với hắn, chắc sẽ không bị người này nghe được, đúng không?
Đế Bắc Thần không đề cập tới điều này, chỉ nói mấy câu chê cười, loại bỏ nghi hoặc trong lòng Bách Lí Hồng Trang.
.....Edit & Dịch: Emily Ton....
Tuyển tú yến kết thúc, Bách Lí Hồng Trang không đồng hành cùng đám người Bách Lí Chấn Đào, mà thay vào đó là quay trở về với Đế Bắc Thần.
"Nương tử, không bằng hôm nay hãy tới ở Thần vương phủ, như thế nào?" Đế Bắc Thần chớp chớp mắt, trêu đùa.
Bách Lí Hồng Trang liếc mắt nhìn hắn một cái, "Không có hứng thú!"
Giọng nói rơi xuống, Bách Lí Hồng Trang cũng không hề để ý tới Đế Bắc Thần, trực tiếp quay về Tướng quân phủ.
Lúc này đây, nàng muốn mang theo đồ của mẫu thân cùng rời đi, tiếp tục lưu tại Tướng quân phủ nghiễm nhiên đã không có ý nghĩa.
Nàng không biết Bách Lí Ngọc Nhan có thể sẽ phát rồ và làm hỏng đồ của mẫu thân nàng hay không, cho nên nàng cần phải mang chúng đi.
Đế Bắc Thần nhìn thân ảnh Bách Lí Hồng Trang chậm rãi biến mất, khuôn mặt tuấn tú lập tức trở nên nghiêm túc.
Nữ nhân này, thật sự không giống người thường!
Đám người Bách Lí Chấn Đào một khi hồi phủ, lập tức dò hỏi hạ nhân xem Bách Lí Hồng Trang đã trở lại chưa, sau khi có được câu trả lời khẳng định đã lập tức vọt vào.
Bất luận như thế nào, việc hôm nay bọn họ cần phải có lời giải thích rõ ràng từ Bách Lí Hồng Trang!
Với sự trợ giúp của hắc bạch mao cầu, Bách Lí Hồng Trang nhanh chóng thu thập toàn bộ đồ vật của Tần Nhã Vân.
Mẫu thân đã mất nhiều năm, tất cả đồ vật cũng không nhiều, đơn giản chỉ là một ít trang sức mà thôi.
Tuy nhiên, trong những đồ trang sức, Bách Lí Hồng Trang thực sự kinh ngạc phát hiện ra một quyển quyển sách nhỏ, bên trong là một ký lục về tâm tình của Tần Nhã Vân.
Tình cờ mở ra vài trang, Bách Lí Hồng Trang cảm thấy đây hẳn là vật có ý nghĩa nhất trong mấy thứ này.