Suốt cả quá trình Ôn Thần không nói một tiếng nào, chỉ chuyên chú thọc cắm thật mạnh vào tiểu huyệt ấm áp trơn ướt của Cố Dĩ An. Mỗi lần anh thọc vào, thì âʍ đa͙σ của cô đều sẽ co rút lại mạnh mẽ hút lấy, giống như nơi đó là một cái miệng nhỏ tham ăn cắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ của anh không chịu buông ra.
Cắn chặt quá!
“Đệt… Ưm…” Hầu kết của anh trượt lên trượt xuống, một tiếng thở dốc ồm ồm khàn khàn thoát ra từ nơi yết hầu khô khốc, qυყ đầυ bị huyệt thịt của cô cọ xát đến lại có ham muốn bắn tinh.
Ôn Thần không cho phép mình lại bắn nhanh như thế, anh rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi huyệt cô trước, côn ŧᏂịŧ thô dài cương cứng đứng thẳng ở giữa hai chân, trên cơ thể dữ tợn dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của Cố Dĩ An, chất dịch đó không ngừng nhiễu từ trên qυყ đầυ xuống đất, đọng thành một vũng nhỏ.
Thấy cô há miệng thở dốc, ánh mắt mê ly tràn đầy vô lực, Ôn Thần hài lòng buông chân cô xuống, tì trán mình vào trán cô mà thở hồng hộc. Hai người lắng nghe tiếng hít thở dồn dập của đối phương, giống như đã có một sự ăn ý ngầm nào đó mà không ai mở miệng nói tiếng nào.
Ôn Thần nhìn chăm chú vào khuôn mặt đỏ bừng của Cố Dĩ An từ khoảng cách gần này, cô híp mắt lại, khóe mắt vẫn còn ướŧ áŧ. Vừa rồi anh hôn cô quá mạnh nên cánh môi đã ửng hồng, bóng loáng giống như thạch trái cây, khiến anh không nhịn được mà lại muốn hôn nữa.
Không chờ đợi thêm, Ôn Thần cúi đầu, lần nữa đè lên môi cô, hai tay ôm eo cô, bế cô lên đi về hướng phòng khách.
Cố Dĩ An giãy dụa muốn đi xuống, sau khi chân chạm đất, cô ôm sát cổ anh, ngửa đầu hôn lại. Cô vừa hôn lưỡi với anh vừa đi về phía phòng khách, hai người hôn đến mức khó thể chia lìa, ai cũng không muốn rời khỏi đôi môi của đối phương.
Ôn Thần cởϊ áσ tắm dài trên người xuống, cả người trần trụi ôm chặt eo cô, khi nụ hôn kiểu Pháp đó dần sâu thêm, cơ bắp trên cánh tay anh cũng gồ lên, phần lưng chắc nịch không ngừng bành trướng ra, vết sẹo trên lưng trông có vẻ cực kỳ dữ tợn.
Những vết sẹo do dao đó có từ lúc chấp hành nhiệm vụ trước khi xuất ngũ.
Nếu không nhìn khuôn mặt mà chỉ nhìn cơ bắp và những vết sẹo trên người anh, thì anh thật sự giống một người đàn ông thô lỗ thô bạo không biết dịu dàng là gì, lúc trước khi còn đi lính, các chiến hữu thường xuyên trêu chọc anh vì cơ thể như dã thú này lại có một khuôn mặt của một thiếu gia đa tình.
Ai bảo anh có da trắng, hơn nữa còn là cái kiểu có phơi nắng cũng không đen cơ chứ.
Ôn Thần đè Cố Dĩ An lên sofa, anh rời khỏi môi của cô, tách chân nửa quỳ trên người cô, kéo bàn tay mảnh mai trắng nõn của cô đặt lên trên cơ ngực săn chắc của mình, trong đáy mắt là lửa dục bùng cháy. Cuối cùng, anh mở miệng hỏi cô: “Có hài lòng với cơ thể của anh không?”
Nhìn đến cơ thể cường tráng cơ bắp của anh, yết hầu Cố Dĩ An khô khốc, đột nhiên cảm thấy hơi khát nước, lòng bàn tay không nhịn được mà vuốt ve cơ ngực anh.
“Sờ xuống phía dưới một chút nữa đi em.” Ôn Thần bị tay cô sờ đến mức hưng phấn không rõ tại sao.
Thấy biểu cảm sung sướиɠ của anh, cô đoán hẳn là anh cảm thấy rất thoải mái, bởi vì nam chính trong các bộ AV lúc thoải mái cũng có biểu cảm này.
Trước kia cơ thể cô bài xích việc quan hệ tìиɧ ɖu͙©, Cố Dĩ An bắt buộc chính mình phải xem rất nhiều phim người lớn. Nhìn thấy biểu cảm sung sướиɠ của Ôn Thần, cô đột nhiên nảy ra một suy nghĩ to gan. Cố Dĩ An lấy hết can đảm ngồi dậy, hôn lên cơ ngực anh, khi cảm giác được cơ thể anh chợt cứng đờ, thì lại hôn dần xuống, hôn từ cơ ngực đến cơ bụng, lại hôn đến đường nhân ngư…
Lúc nhìn thấy côn ŧᏂịŧ dữ tợn giữa hai chân anh, Cố Dĩ An có hơi sợ hãi. Cô khó có thể tưởng tượng được tiểu huyệt kia của mình ấy vậy mà lại có thể nuốt được côn ŧᏂịŧ thô dài nhường đó.