Công việc chuẩn bị lên phi thuyền của Hoàng tử thật rắc rối.
Trong chuyến đi đến Ngôi sao Liên bang này, hành lý của Hoàng tử mang theo tổng cộng:
Mười hai tấm chăn mỏng nhung, mười hai tấm nệm lò xo thương hiệu Hoàng tử Đậu, mười hai bộ điều chỉnh nhiệt độ nệm, mười hai cái gối êm siêu đàn hồi, mười hai bộ ga gối thêu, mười hai bộ chăn gấm tơ lụa, ba hộp gối ngủ, mười hai bộ nhang thơm hỗ trợ giấc ngủ, mười hai đĩa nhạc thư giãn hỗ trợ giấc ngủ, mười hai bộ bộ đồ ngủ thủ công may theo mùa.
Khâu Thiên chỉ huy phó quân lần lượt mang những thứ này vào buồng quét an ninh, mỗi thứ phải quét ít nhất ba lần.
Cậu ta chăm chú nhìn màn hình an ninh không chớp mắt, phòng những kẻ nham hiểm từ Hành tinh thứ ba giấu vũ khí sát thương bên trong.
Tuy nhiên, máy dò không phát hiện thấy gì bất thường, ngoài việc gần như bị tê liệt vì kiệt sức.
Những thứ Hoàng tử mang theo, thực sự chỉ là đồ dùng trên giường.
Khâu Thiên thở phào nhẹ nhõm, xoay người sang một bên, thấp giọng báo cáo "Thiếu tướng, kiểm tra xong, tất cả an toàn."
Ở đầu bên kia, Đoàn Tiêu Niên "Ừm" một tiếng.
·
Lần này, Liên bang cho phép Hoàng tử mang theo một lượng nhu yếu phẩm hàng ngày thích hợp, nhưng không cho phép mang theo tùy tùng.
Hoàng tử đang từ biệt các nữ quan đến tiễn đưa.
Hơn mười nữ quan xếp hàng, mỗi người đều rưng rưng nước mắt, nức nở khóc than.
Bối Thực nắm tay nữ quan thứ nhất: "Nhất Nguyệt, tôi đi đây."
Nhất Nguyệt méo miệng: "Thưa Hoàng tử..."
Bối Thực vỗ vai nữ quan thứ hai: "Nhị Nguyệt, tạm biệt."
Nhị Nguyệt nức nở: "Hoàng tử hu hu hu..."
Bối Thực lại đi tới trước nữ quan thứ ba: "Tam Nguyệt, ba năm nữa tôi sẽ trở về."
Tam Nguyệt nhỏ tuổi nhất, hai mắt khóc đến sưng húp: "Thưa Hoàng tử, tôi muốn đi cùng Hoàng tử!"
...
·
Trong tai nghe vang lên chỉ thị ngắn gọn rõ ràng của Đoàn Tiêu Niên: "Đừng để cậu ấy làm những việc vô nghĩa nữa."
Khâu Thiên thấp giọng đáp: "Đã hiểu."
Phải khởi hành ngay, không thể chậm trễ nữa.
Khâu Thiên bước lên phía trước, mạnh mẽ cắt ngang thời gian từ biệt của Hoàng tử: "Thưa Hoàng tử, hành lý của cậu đã được xếp gọn gàng vào khoang hành lý, kính mời Hoàng tử…"
Hoàng tử, xin hãy lên tàu.
"Được rồi," Bối Thực khoác vai Khâu thiếu uý, khéo léo quay mặt về phía ống kính máy quay, mỉm cười rạng rỡ: "Tôi rất sẵn lòng giải thích lý do tại sao lần này tôi chỉ mang theo đồ dùng trên giường."
Khâu thiếu uý trung thực ngây người: "?".
·
Bối Thực vỗ tay, nữ quan Nhất Nguyệt đưa lên một quyển sách dày cộp, bìa in ảnh chụp lúc ngủ của Hoàng tử, với tiêu đề:
"Đề xuất nâng mức thời gian ngủ trung bình của cư dân Hành tinh thứ ba lên 8,03 giờ."
Bối Thực trưng bày cẩn thận quyển sách này về phía máy quay, vẻ mặt thành khẩn, giọng điệu nghiêm túc: "Là người sẽ cai quản Hành tinh thứ ba trong tương lai, tôi có trách nhiệm nâng cao chất lượng cuộc sống của cư dân Hành tinh thứ ba. Giấc ngủ chính là yếu tố then chốt. Tôi sẽ làm gương, trước tiên cải thiện chất lượng giấc ngủ của chính mình. Đây là đề xuất chính trị của tôi, đã được soạn thảo sơ bộ. Qua đây, tôi xin hứa với tất cả cư dân Hành tinh thứ ba, ngày tôi trở về hành tinh này, chính là lúc đề xuất này được thực thi."
·
Khâu thiếu uý thậm chí còn hơi cảm động, thật là một Hoàng tử có trách nhiệm!
Ngay sau đó, Bối Thực lật trang đầu tiên của quyển sách, chính giữa trên cùng có chữ in đậm: Tác giả.
Rồi tiếp đến là trang đầy chữ thư pháp hoa mỹ, người không biết còn tưởng quyển sách này do ít nhất một trăm tác giả cùng viết.
Nhưng Khâu thiếu uý đã hiểu, đó chỉ đơn giản là tên đầy đủ của Hoàng tử điện hạ.