Sai Lầm Nối Tiếp

Chương 20

Chương 20
Tôi đang định ra khỏi phòng ngủ thì nghe thấy tiếng Hồ Khiên Dư từ phòng tắm vọng ra, “Khăn mặt ở đâu?”

Tôi dừng chân lại, “Ở trong ngăn tủ.”

“Tìm không thấy,” Hắn dừng một chút, lại tiếp tục, “Vào đây, tìm giúp anh.”

Tôi ở phía sau cửa chần chờ một lúc, cuối cùng vẫn đi vào.

Bên trong hơi nước mịt mù, tôi nhìn không rõ. Sờ soạng mở ngăn tủ, khăn tắm, khăn mặt, bàn chải đánh răng đầy đủ.

Dáng Hồ Khiên Dư loáng thoáng trong bồn tắm lớn.

Tôi lấy khăn mặt đưa cho hắn, bàn tay hắn ướt sũng đột nhiên giữ chặt lấy tôi, khẽ kéo, tôi ngã vào bồn tắm, đầu đập vào ngực hắn, đau một trận.

Trên đỉnh đầu truyền đến tiếng cười. Tôi ngẩng mặt, liền thấy hắn cong môi như thực hiện được quỷ kế.

Bồn tắm ngập nước bao quanh tôi, quần áo ngay lập tức ướt sũng. Tôi lấy tay chống cạnh bồn tắm đứng lên, chân vừa trượt, một lần nữa ngã trở về.

Tôi nhìn Hồ Khiên Dư, không nề hà: “Ướt hết rồi!”

“Vậy cởi.”

Hắn làm như không có việc gì, đưa tay cởϊ qυầи áo tôi.

Tôi từ chối không được, hưởng ứng không xong, chỉ có thể nhìn hắn. Mà hắn, ánh mắt như có sương mờ. Cởϊ áσ khoác, tháo sơmi, bỏ bra, tiến lại. Chân hắn đặt lên tôi, nơi nóng bỏng của hắn đặt ngay bên đùi. Ngón tay của hắn không an phận tiến đến ngực, dần dần nắm chặt, ngay sau đó cả bàn tay bắt đầu xoa nắn.

Tôi không kìm chế được, rên một tiếng, lập tức cắn môi. Mà ngón tay ở trước ngực nhẹ nhàng vuốt phẳng đột nhiên bị móng tay thay thế, gãi dọc quanh chỗ mẫn cảm làm cho hai nụ hoa dựng thẳng. Ngực tôi vừa đau lại vừa trướng, cả người mềm nhũn, xụi lơ gối lên vai hắn.

Tôi ngẩng đầu, không cam lòng hỏi: “Anh nửa tháng rồi không động vào phụ nữ sao?”

Bả vai Hồ Khiên Dư đột nhiên căng thẳng, động tác dừng lại.

Tôi nghi ngờ, ngẩng đầu nhìn hắn, hắn tránh đi.

Thừa dịp này, tôi nhấc người đứng dậy. Không khéo tay lướt qua chân Hồ Khiên Dư. Nơi đó rất nóng, tôi cuống quýt rụt tay, lại đυ.ng vào chỗ mẫn cảm của hắn.

Tầm mắt Hồ Khiên Dư bỗng nhiên hạ xuống.

“Đáng chết!”

Hắn nhìn tôi, than một tiếng. Ngay sau đó mím môi giống như bị áp lức, trong giây lát xoay người đè lên.

Tức khắc tôi chỉ thấy long trời lở đất, lưng đυ.ng vào thành bồn.

Đau đớn truyền đến, tôi không kịp kêu, đôi môi đã bị Hồ Khiên Dư chiếm giữ. Trong khoang miệng, đầu lưỡi hắn dây dưa, mυ'ŧ vào không chút nhẹ nhàng.

Một tay hắn nâng cao thắt lưng tôi, một tay nhẹ nhàng kéo khóa váy. Tôi buông xuôi, hôm nay hoàn toàn mặc kệ. Hắn rất nhanh, tay ở trên lưng tôi kɧıêυ ҡɧí©ɧ, khiến tôi như tê dại.

Váy vẫn giữ ở đầu gối, không cởi xuống dưới. Tôi nhợt nhạt hô hấp, đẩy hắn. Hắn cho rằng tôi chống cự, tiến đến càng nhanh, tay cũng càng nắm chặt.

Qua làn da, tôi dường như nghe được nhịp tim của hắn.

“Tôi … tự mình cởi …”

Hắn ngẩng đầu nhìn tôi, anh mắt vô định, băn khoăn. Cuối cùng, hắn không cam lòng, khẽ tách ra ngồi uống bên kia bồn tắm.

Tôi cởϊ áσ sơmi.

Bình tĩnh nhìn ánh mắt nóng rực ở bên kia, tháo nội y.

Cuối cùng đem cả váy và qυầи ɭóŧ bỏ xuống, ném ra ngoài sàn.

Tất cả biến mất, Hồ Khiên Dư tiến lại. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, tôi mặc kệ nước chảy bèo trôi, chẳng còn cách nào khác.

Hắn nâng một chân tôi đặt lên thành bồn, nhấc cao một chân khác. Tôi cảm thấy lúc này mình tựa như một con khí bị đóng chặt dưới người hắn.

Một chút chậm rãi vào.

Nước trong suốt đến đáy, tôi cúi đầu.

Hắn thong thả mà kiên định kết hợp, tôi một chút nhìn cũng không xót.

Tôi rời tầm mắt, không có chỗ bám lấy, chỉ có thể ôm cổ hắn, cơ thể rã rời.

Không có đau đớn, chỉ cảm thấy nơi đó khó chịu.

Hồ Khiên Dư nhìn ánh mắt tôi, lại nhìn miệng tôi, thuận thế dời tầm mắt xuống ngực.

Hắn nhìn không hề chớp mắt, dùng đầu ngón tay cọ, thỉnh thoảng ngẩng đầu quan sát phản ứng của tôi.

Tôi bị hắn làm cho cả người nóng lên, tiến đến hôn môi hắn.

Hắn lại tránh miệng tôi, thoáng khom người, vùi đầu ở ngực, ngậm lấy nụ hoa, đầu nưỡi nhẹ nhàng uốn lượn.

Mặt nước tròng trành, tôi khó khăn hít thở, sợ không thể khống chế được kêu ra tiếng.

Cảm nhận được vòm ngực hắn phập phồng, cơ thể hắn rõ ràng, đôi mắt hắn thâm thúy … Tôi khó khăn rời tầm mắt, không cho chính mình chìm vào trong đó.

Sức va chạm đột nhiên trở nên mạnh, tôi cuối cùng không chịu nổi, rên thành tiếng.

“Tập trung!” Ở ngực truyền đến tiếng Hồ Khiên Dư kháng nghị.

Cơ thể chậm rãi trở nên kì quái, bắt đầu đau, không chịu khống chế run run, yết hầu khô nóng.

Hồ Khiên Dư lúc này tiến đến miệng tôi hôn xuống, như giải khát. Tôi liều mạng liếʍ mυ'ŧ, đổi lấy của hắn một tiếng thở nhẹ, cùng sức nóng cực độ tỏa ra từ hạ thể.

Tôi nhìn ánh mắt hắn một tia kiên định lóe ra, trong nháy mắt rơi vào cao triều.

*******

Tôi một lần nữa xả nước nóng, thêm tinh dầu, từ từ nhắm mắt tiếp tục tắm.

Hồ Khiên Dư ở trước gương cạo râu. Một lúc sau, bên tai truyền đến tiếng kêu nhỏ. Tôi không tự giác nhìn qua, “sao vậy?”

Mặt Hồ Khiên Dư không thay đổi quay lại, ý bảo tôi nhìn cằm hắn.

Cằm hắn bị lưỡi dao cứa vào, lưu lại một vệt máu.

Bọt cùng dao cạo râu của hắn bị tôi ném đi, bây giờ chỉ có thể dùng lưỡi dao không. Tôi ngồi dậy, cầm lấy lưỡi dao, “Lại đây.”

Hắn chần chờ trong chốc lát, cúi người, ngồi vào thành bồn tắm. Một tay tôi giữ cằm Hồ Khiên Dư, một tay miết lưỡi dao, giúp hắn cạo râu.

Lớp râu màu lam bị cạo xuống, tôi lấy một ít nước rửa cho hắn. Miệng vết thương gặp nước, hắn đau nhưng không né tránh, chỉ là nhăn mặt nhìn tôi.

Tận đến lúc cằm hắn trơn bóng, tôi mới đem dao trả lại cho hắn. Hắn nhận lấy, vẫn ngồi không chịu đi, liếc mắt nhìn tôi một cái, bỗng nhiên cầm lưỡi dao chỉ chỉ tôi, như là thở dài: “Thật muốn vạch trên mặt em một đường tương tự.”

Tôi kinh người, bả vai run lên, thứ đầu tiên hiện lên trong đầu là: Trốn.

Nhưng nghĩ lại, người này hẳn đang chờ xem tôi xấu mặt, tôi chạy không thoát, chẳng phải làm cho hắn như ý?

Vì thế, tôi hướng hắn thản nhiên cười, một tay đặt trên ngực hắn, đầu ngón tay khẽ vuốt. Là hắn dạy tôi, người đàn ông ở đây cũng hết sức mẫn cảm. Hai ngón tay của tôi khẽ vạch, nhìn mắt hắn dần dần mờ đi. Tiếp theo, tôi chậm chạp di chuyển lên cổ hắn, dịu dàng vuốt ve. Hơi thở hắn đột nhiên dồn dập. Tay hắn đi xuống phía dưới, muốn tách đầu gối tôi đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ, lại như muốn nắm lấy thắt lưng tôi, không cho tôi rời đi.

Đúng lúc này, tôi đột nhiên đứng thẳng dậy, lui người, tránh tay hắn.

Tôi khẽ nhếch mi, cắn cắn môi dưới.

Hắn đã từng nói thích nhất khi tôi cắn môi dưới, nói như vậy sẽ làm hắn rất hưng phấn.

Tôi cô gắng làm cho mình quyến rũ, hơi rướn người làm hắn chú ý vào trước ngực mình, tay cũng không chịu dừng, cười nói: “Tôi đi ra ngoài, anh từ từ tắm rửa!”

Sau đó đoàng hoàng đi ra phía cửa.

Lúc cầm lấy tay nắm, phía sau truyền đến tiếng cười của Hồ Khiên Dư.

Trực giác mách bảo tôi có điều chẳng lành, nhanh chóng mở cửa.

Nhưng tại sao mở không ra.

Tôi lại thử cố gắng kéo.

Cửa vẫn như trước không nhúc nhích.

“Quên nói cho em, vừa rồi anh khóa trái.”

Hắn dùng ngón út ngoắc chìa khóa, nhẹ nhàng nói.

Tôi quay đầu kinh ngạc nhìn hắn

Hắn khóa cửa khi nào?

Tại sao tôi không biết?

Mồ hôi lạnh bắt đầu chảy, tôi trơ mắt nhìn hắn từng bước từng bước ung dung đi tới.

Cuối cùng, hắn đứng ở trước mặt tôi.

Hắn chỉ quấn một chiếc khăn tắm hung hăng dựa sát vào, miệng đồng thời cong lên, khẽ liếʍ vành tai tôi.

“Vừa rồi em quyến rũ anh?”

Sau đó hắn cúi xuống, hôn môi tôi.

Tôi ghét bị hắn hôn.

Bởi vì hắn ở môi liếʍ qua một chút, liền nhanh chóng đem lưỡi tiến vào.

Hung hăng, vội vã.

Đầu lưỡi của tôi bị hắn cuốn lấy, tôi cố gắng đẩy ra nhưng bất đắc dĩ, phía trước là hắn, phía sau là cửa, muốn trốn mà không trốn được.

Đột nhiên, hắn cắn mạnh vào môi tôi.

Tôi đau xót, đang muốn kêu lên, đúng lúc này hắn kéo khăn tắm của tôi xuống dưới. Hắn khôn ngoan, bắt đầu dịu dàng ngậm lấy môi tôi, nhưng lại thô lỗi vuốt ve phía ngực. Trong lúc tôi đau, liền tìm cách xoa dịu đôi môi, trong lúc tôi hưởng thụ sự dịu dàng, lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ muốn ngực tôi đứng lên.

Tôi cảm thấy dường như mình sắp tan thành nước.

Hắn cảm thấy vừa lòng với phản ứng này, tay rời khỏi ngực, nhẹ nhàng mà nói: “Bây giờ … Đến lượt anh quyến rũ em, thế nào?”