[Cuối cùng thiên kim thật vì để chứng tỏ bản thân, dưới sự xúi giục của nhóm phú nhị đại, từ trên đài nhảy bungee nhảy xuống, trong quá trình đó chịu kinh hãi tột độ rồi chết đi.]
Hệ thống nhanh chóng đọc đến đoạn kết, nhìn ký chủ mặt không đổi sắc, tiếp tục hù doạ: [Kể cả cô có xuyên thành thiên kim thật, nhưng tuổi thọ cũng chỉ còn một tháng nữa thôi, trừ khi xuất bản được tác phẩm văn học, tích cóp đủ giá trị danh vọng, đổi lấy thọ nguyên.]
Thích Tuyền cúi đầu, nhìn bàn tay chai sạn của mình, bình tĩnh tiếp nhận thân phận mới.
Cô vốn là một đứa trẻ mồ côi, được sư phụ nhặt về nuôi, tiến vào giới huyền môn, trở thành thiên tài huyền môn đỉnh cao trăm năm mới gặp, lại bởi vì lý do thể chất nên chết đi ở tuổi hai mươi hai tuổi, vốn tưởng rằng cứ thế là hết, không ngờ lại bị cái “hệ thống văn học” tự xưng này đưa vào trong một quyển sách, xuyên vào thiên kim thật cùng tên cùng tuổi có kết cục bi thảm.
Thích Tuyền đã từng xử lý rất nhiều sự kiện linh dị thần quái, cũng từng giao thiệp với rất nhiều gia đình hào môn, trong đó không thiếu những trường hợp ôm nhầm con thiên kim thật giả. Lúc đó cô còn âm thầm phỉ nhổ đến con mà cũng có thể ôm nhầm, ai mà nghĩ đến chính mình cũng có ngày trở thành một thành viên của tập đoàn ôm nhầm con.
Cuộc sống của nguyên chủ trải qua rất đơn giản. Năm tuổi cha mẹ nuôi đột ngột qua đời, cô ấy bị đưa vào cô nhi viện, đến năm 18 tuổi tốt nghiệp trung học xong thì ra ngoài làm công, mãi đến năm 22 tuổi mới bị Thích gia phát hiện.
Thích gia là một trong những gia tộc hào môn giàu nhất thành phố Long Giang, tài sản hàng trăm tỷ. Có thể trở thành một thành viên của nhà họ Thích chính là ước mơ xa vời của rất nhiều người.
Nguyên chủ chỉ là một cô gái nhỏ lẻ loi hiu quạnh, bị chiếc bánh có nhân lớn từ trên trời rơi xuống trúng người, với khao khát tình thân và cuộc sống hạnh phúc, không chút do dự quay về nhà họ Thích.
Nhưng mà, cuộc sống ở Thích gia khác xa so với những gì cô ấy tưởng tượng.
Rõ ràng cô ấy mới là huyết mạch chân chính của Thích gia, nhưng tất cả mọi người đều yêu thương chiều chuộng sủng ái thiên kim giả kia. Cha mẹ cô ấy cho rằng cô ấy không lên nổi mặt bàn, anh trai thì lạnh nhạt làm lơ, em trai coi thường bắt nạt, ngay cả những người hầu trong biệt thự cũng xoay quanh cung phụng thiên kim giả, âm thầm giẫm đạp thiên kim thật là cô.
Chưa kể những người giàu có khác có quan hệ qua lại với nhà họ Thích.
Dưới tình huống như vậy, nguyên chủ hắc hoá.
Hết lần này đến lần khác cô ấy tranh đua cao thấp với thiên kim giả, làm cho Thích gia mất hết mặt mũi trong giới thượng lưu, cũng càng ngày càng làm cho những người xung quanh thêm chán ghét cô ấy.
Tối nay cũng vậy.
Thích Tuyền đứng bên hồ nước, xuyên qua cửa sổ sát đất, nhìn về sảnh tiệc vàng son lộng lẫy, những người bên trong quần áo sang trọng, trên mặt ai nấy đều mang một chiếc mặt nạ tươi cười.
Đèn trong sảnh tiệc phản chiếu xuống mặt hồ, mặt nước lấp loáng những ngọn đèn, nhấp nháy giống như những vì sao trên trời.
Thông qua ký ức của nguyên chủ, đêm này người một nhà Thích gia đều tới tham dự tiệc mừng thọ của Đỗ lão gia tử, nguyên chủ là theo người trong nhà tới đây, nhưng thiên kim giả thì không phải vậy.
Thiên kim giả là tới tham dự cùng chồng sắp cưới.
Chồng sắp cưới của cô ta là con trai duy nhất của ông trùm bất động sản thành phố Long Giang, giá trị con người hàng trăm tỷ, ngoại hình cực kỳ anh tuấn, là bạch mã hoàng tử trong lòng rất nhiều thiên kim hào môn.
Sau nhiều lần bị người nhà họ Thích đối xử lạnh lùng, tâm lý của nguyên chủ đã thay đổi rất nhiều. Cô ấy hận thiên kim giả đã cướp đi cuộc sống hạnh phúc của mình, còn giằng co với thiên kim giả vì chuyện chồng sắp cưới.
Mới vừa rồi, cô ấy không màng tới vẻ mặt kinh ngạc và bất chấp của người nhà họ Thích mà ở trước mặt đông đảo quan khách lên án thiên kim giả cướp đoạt hôn phu của mình, sau đó bị anh cả nhà họ Thích cưỡng ép lôi ra ngoài.
Thích gia lại lần nữa trở thành trò cười trong vòng tròn thượng lưu.
Lúc này, anh cả nhà họ Thích đang đứng bên cạnh cô, khuôn mặt tuấn tú đen như đáy nồi.