Bán Dạ

Chương 10

Trên nóc nhà có khi nào có cái gì không?

Lúc này, người đàn ông vạm vỡ đã giành lên trước một bước, vác một người có thân hình gầy gầy cao cao lên: “Đừng có lề mà lề mề nữa, nhanh xem xem trên nóc nhà có cái gì không?”

Lượn quanh cả căn phòng một vòng, nhưng trên nóc nhà lại chẳng giấu thứ gì cả.

Không kìm được có chút thất vọng.

Tìm cả nửa ngày lại chẳng có chút tiến triển gì.

Một nam sinh vẫn luôn trầm mặc ít nói, bộ dáng khoảng 16 17 tuổi, đột nhiên đi tới trước mặt anh trai shipper, không biết nói với nhau cái gì.

Nói xong, nam sinh kia tiếp tục ngồi xuống duy trì trầm mặc, còn anh trai shipper lại đi vào nhà vệ sinh, cũng không biết anh ta muốn làm cái gì.

Anh ta lần lượt tìm tới người phụ nữ bị axit sunfuric làm bị bỏng và người đàn ông vạm vỡ, loay hoay mất nửa ngày.

Sau đó tôi thấy trong tay của anh trai shipper lại nhiều thêm một bình phun nước, anh ta phun xuống nền nhà hai ba lần nhưng lại không có phản ứng gì cả.

Nam sinh không thích nói chuyện đi đến bên cửa sổ kéo rèm cửa sổ che kín mít lại, trong phòng nháy mắt tối lại, tất cả cũng đều hiện ra rõ ràng.

Là một vết chân, tỏa ra ánh huỳnh quang màu xanh.

“Đây là phản ứng oxi hóa luminol, thường được sử dụng để kiểm nghiệm vết máu trong các hiện trường phạm tội, nó có thể khiến cho vết máu đã được lau sạch từ lâu phát ra ánh huỳnh quang nhất định.”

Nam sinh đột nhiên chủ động mở miệng giải thích.

Anh trai shipper men theo hướng dấu chân tiếp tục phun chất lỏng xuống nền nhà, từng cái dấu chân cũng dần hiện rõ.

Anh trai shipper cũng phun thử lên tường nhưng không có thêm bất kỳ phản ứng gì.

“Trong căn phòng này tại sao lại có dấu chân máu?” Người đàn ông vạm vỡ nổi máu tò mò hỏi.

“Cái này nhìn có vẻ như đang chỉ phương hướng cho chúng ta phải không?” Tôi hỏi lại.

“Vậy còn thuốc thử kia là từ đâu ra?”

“Lúc nãy tôi nhìn thấy ở trong nhà vệ sinh, phía trên chai sữa tắm có ký hiệu luminol.” Nam sinh kia nhỏ giọng nói.

Cái này giống như là gợi ý mà cũng không phải là gợi ý, thực sự khiến cho người ta phải đau cả đầu.

Làm nửa ngày cũng không tìm ra được kết quả gì, haizz.

Đột nhiên người đàn ông vạm vỡ lại nhấc anh trai shipper lên.

À, thì ra anh ta muốn phun thử trần nhà.

Không phun còn tốt, đây phun xong thật sự hiện ra một hàng chữ cái tiếng Anh__I"m looking at you.

Hàng chữ giương nanh múa vuốt, không biết phải biếи ŧɦái đến mức nào mới bôi máu lên nơi kỳ quái như thế này.

“Đậu má, ngoài cửa sổ có người kìa!” Có người hét to một câu.

Mọi người đồng loạt nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

Lúc này vì để cho ánh huỳnh quang được rõ hơn nên rèm cửa sổ vẫn được kéo kín, chúng tôi chỉ có thể nhìn thấy được bóng người phản chiếu lên trên rèm cửa.

Ngoài cửa sổ truyền tới tiếng gọi kỳ quái.

Bóng người bên ngoài đột nhiên dùng nắm đấm nặng nề đấm vào trên cửa sổ, phát ra từng tràng tiếng cười the thé.

Không có ai dám đi qua kéo rèm cửa sổ ra.

Người đàn ông vạm vỡ đột nhiên bật cười, đi qua kéo rèm cửa xuống: “Sợ cái gì, dù sao cũng chỉ là cái cửa sổ.”

Giây phút đó, tôi hít ngược một hơi khí lạnh, nhưng bên ngoài cửa sổ sớm đã không có bóng người nào nữa.

Khoan đã, không đúng!

Tôi nhìn quanh căn phòng một vòng.

Không thấy Bạch Giai đâu nữa!